Sau tiếng gõ canh tư, Lạc Bình kinh thành vẫn còn yên tĩnh.
Trong một tòa dân cư độc lập bên phía cửa tây Quảng An, trên một chiếc ánthanh mộc bày một cuộc văn thư tống quyển dày thô, nhưng đã được chỉnhlý hoàn tất. Một người trẻ tuổi mặc thanh sam thắt dây lưng màu đen ngồi tựa cửa sổ, một chân thon dài gác lên bệ cửa sổ, trong cánh tay rũxuống còn cầm một thư quyển. Chỉ là hắn không có tâm tình xem sách, màchỉ ngưng đọng nhìn ánh trăng càng lúc càng nghiêng về tây. Nếu nhìn kỹ, giữa chân mày hắn còn mang theo sự mỏi mệt nồng đậm.
Mộ Dung Bạc Nhai cứ ngồi như thế rất lâu, vì thực sự không có gì làm, cũng vì hiệntại hắn trừ chờ đợi ra đã không còn biết phải làm gì. Thật lạ, có lẽ nên trách hắn hành sự quá nhanh. Hoặc nên thả chậm tốc độ một chút?
Sau viện tử đột nhiên truyền tới tiếng xé gió, qua một khắc, một hắc y nhân như dung nhập làm một thể với sắc đêm vượt qua đỉnh ngói, đáp xuốngngồi xổm dưới cửa sổ nơi Mộ Dung Bạc Nhai đang ngồi. Người đó cong lưngthỉnh an, khi ngẩng đầu, Mộ Dung Bạc Nhai đã thu lại vẻ mỏi mệt trênmặt.
Đó là thủ hạ trong Côn Tổ cùng hắn ra đây, mỗi ngày phải phụ trách báo cáo một vài chuyện. Mộ Dung Bạc Nhai nghe mà không mấy đểtâm, nhưng vẫn tỉ mỉ sắp xếp mọi chuyện. Thủ hạ thấy tất cả mọi chuyệnđã báo cáo xong, mới nhớ tới vẫn còn một chuyện bỏ sót, tuy bản thân hắn không cảm thấy quan trọng lắm, nhưng dù sao Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403352/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.