Chuyện cũ đã qua, lúc đó y vừa nghe còn vừa bi thán cho danh tiếng thanh bạchcủa Điền Kỵ và Tôn Tẫn, hôm nay lại đến phiên y biến thành Tôn Tẫn thứhai. May mà Mộ Dung Sí Diệm động thủ cực kỳ dứt khoát nhanh gọn, khônggây tổn hại phạm vi lớn.
Trừ hoạt động không thuận tiện, chắckhông tới mức sẽ chết người đi, dù sao y cũng không phải kiếm cơm bằngnhục thể__ Hoàng Linh Vũ tự nói với mình như thế.
May mà y cũngtừng vào học viện y khoa một năm, từng thấy qua một cô bé bị chó cắn rớt quai hàm. Vì thiếu mất một miếng thịt, sau khi vết thương khép miệngthì teo lại thành một cục, da thịt bị kéo căng đến mắc ngay cả mắt cũngmở không nổi.
Không nghĩ cũng biết, cho dù thần kinh không chịutổn hại gì, nhưng da thịt sau khi vết thương khép miệng lại teo rút,cũng sẽ tạo thành kết quả khớp xương đầu gối không thể hoạt động. Cáchgiải quyết chỉ có thể duy trì sự xoa bóp kéo dài, và dần gia tăng góc độ chuyển động của khớp xương.
Dùng đá cuội ‘nhét’ vào xương gối,không phải vì phát điên, mà để kéo dãn da thịt, khóc la muốn tìm đá cuội để làm vật thay thể cho khớp xương, càng không phải vì thần kinh tácloạn, mà là… dùng để tự bảo vệ.
Chỉ là x nó đau thật!
Hoàng Linh Vũ càng nghĩ càng bực bội, thầm dựng ngón giữa mấy chục lần vớiMạc Xán. Loại nữ nhân ác độc đó, ngay cả y cũng không thèm, huống hồ làDiêm Phi Hoàng so với y còn bắt bẻ gấp bội.
Trước đây y còn cảmthấy Mạc Xán chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403351/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.