Cuối cùng cũng đến lúc, Ngoạ Hổ bế Tiểu Lâm trên tay, dùng ánh sáng đỏ phát ra từ mắt mở ra lỗ hổng trong không gian, trực tiếp nhảy vào, Hắc Sư cùng Axích phía sau liểng xiểng đồ đạc, Hắc Sư từ hôm đó đã dùng luôn hình dáng con người,dù gì hôm nay cũng là ngày đến nhân gian, dùng thân sư tử đen ngòm có vẻ không hay lắm,mặc dù nhân loại chẳng ai có khả năng nhìn thấy hắn.
Ngoạ Hổ khẽ liếc phía sau, chính hắn còn nhớ lúc đang bận việc ở phía sau Tiểu Lâm, cúc huyệt kia đột ngột co rút,khiến hắn phải ngửa mặt lên để nín nhịn, vừa lúc bắt gặp trên màn hình bộ dáng Axích thập phần kì quái, la hét ầm ỹ cái gì mà “Hắc Sư, ngươi như thế này thật đẹp,thao ta cũng thật thích”. Hẳn là Hắc Sư thấy y nói vậy nên mới dùng bộ dáng này luôn.
Thoạt nhìn thấy tả hữu hộ pháp của hắn đi cùng nhau qủa thực rất vừa mắt.
Ánh sáng mở ra, Ngoạ Hổ với Tiểu Lâm trên tay an toàn tiếp đất, vài giây sau từ phía sau vang vọng tiếng loảng xoảng kì quái, quay lại thì thấy Axích cùng Hắc Sư bộ dáng như đang khiêu vũ, ánh mắt thâm tình nhìn nhau.
Ngoạ Hổ nổi một tầng da gà, quay sang khuôn mặt kề mặt hắn còn khó đỡ hơn, Tiểu bại hoại nhà hắn là đang cười đến thô bỉ, ánh mắt phát sáng,dày đặc ý ***.
1 câu thôi, vô phương cứu chữa.
Mọi người trở lại việc chính, Tiểu Lâm cùng Ngoạ Hổ rảnh rỗi chỉ ôm nhau ngồi xem kịch hay, Hắc Sư cùng Axích đang lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu/1319391/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.