Sư tử cùng Sói lập tức nhận lệnh, chia nhau phóng đi tìm, Ngoạ Hổ đợi sau khi Hắc sư và Axích đi cũng phóng nhanh về hướng còn lại.
Hơn một ngày sau cũng chẳng đánh hơi thấy bất cứ thứ gì, cứ như thể bại hoại của Ngoạ Hổ đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này vậy.
Nhắm chặt mắt, cố gắng cảm nhận tinh khí trong cơ thể Tiểu Lâm, nhưng kết qủa vẫn là khoảng tối vô tận. Bại hoại của hắn,nhất định không được sảy ra chuyện gì.
…
Vai cổ tê rần, Tiểu Lâm từ từ mở mắt, cứ như thể cậu vừa từ cõi chết trở về vậy.
Cố gắng đưa tay lên dụi mắt, lúc này mới phát hiện ra tay chân đều bị còng chặt, thân thể cũng chẳng một mảnh vải che,
ráo rác đảo mắt nhìn xung quanh, thì ra cậu đang bị nhốt trong một lồng kính lớn, bên ngoài có vô số máy móc, thiết bị.
Một đám người mặc áo blu trắng đang đứng xa quan sát, chỉ trỏ.
Thế này là sao, Tiểu Lâm ra sức dãy dụa, luôn miệng kêu cứu:
– Đại Vương…cứu Tiểu Lâm…cứu…
Thấy có động tĩnh, đám người kia lại gần, họ bấm bấm cái gì đó ở dưới lồng kính.
Còn chưa kịp thắc mắc, sự đau đớn từ dưới lưng truyền lên khiến Tiểu Lâm hét lớn, nỗi đau này, cậu chưa bao giờ được cảm nhận, nó giống như đang thiêu đốt từng thớ thịt trên người cậu.
Nước mắt nước mũi đầm đìa, cổ họng vì hét lớn đã khàn cả đi.
Đau đớn, bỏng rát, nhưng không thể ngất đi, Tiểu Lâm chỉ trừng mắt thở dốc từng hồi.
Những người này tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu/1319392/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.