Trong hải vực vô biên, trên một tòa hải đảo vô danh, đang có người nghênh tiếp Cửu Cửu trọng kiếp.
Nước biển ầm ầm, đánh lên đá ngầm, như muốn mài mòn những đá ngầm đó.
Hầu Phí, Hắc Vũ, Sử Tín, Sử Bính, Sử Chiến năm người đứng cùng nhau, nhìn về phía Tần Vũ đang độ kiếp, trên mặt đầy vẻ âu lo.
Nhìn thấy Tần Vũ đem kiếm tiên khôi lỗi xuất ra, Hắc Vũ, Hầu Phí nét khẩn trương trên mặt nhẹ giãn ra chút ít.
Cuồng phong ngưng lại, sóng lớn đang gào thét cũng trở nên yên lặng, một cỗ áp ức vô hình đè lên cả hải vực. Giây lát…Hầu Phí, mấy người chỉ cảm giác thấy thế giới tựa như không có thanh âm, an tĩnh cực độ, đồng dạng là áp ức cực độ.
Khí thế giống như không ngừng tăng cường. Kiếp vân liên tục lưu chuyển đồng thời liên tục thu nhỏ, nhưng khí thế còn không ngừng dâng cao hơn.
Một lúc lâu…
- Đạo thiên kiếp cuối cùng này sao còn chưa hạ xuống?
Hầu Phí nhìn kiếp vân không ngừng súc tích trong thiên không phẫn hận nói. Khí thế khủng khiếp lúc này thậm chí khiến cho những động vật phổ thông trên vô danh đảo đó trực tiếp bị áp bức nổ tung mà chết.
Hắc Vũ lại trầm mặc, trong mắt đầy vẻ lo lắng.
- Hầu tử, đạo thiên kiếp cuối cùng này, uy lực có lẽ là chưa từng có!
Hắc Vũ chầm chậm nói.
…..
Trong mắt Tần Vũ tinh quang lấp lóe, trạng thái hoàn toàn khôi phục được mức đỉnh phong nhất, kiếm tiên khôi lỗi được giữ ở trên đỉnh đầu. Dù là thiên kiếp bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820676/chuong-263.html