Tuyết Ngư đảo, quanh năm bao phủ bởi băng tuyết, cũng có phương viên khoảng vài nghìn dặm. Trung tâm đảo, có một ngọn tiểu sơn dài vài dặm, cao vài trăm thước. Trên đỉnh ngọn tiểu sơn đó có một hồ nước quanh co, bên trong hồ nước có những "tuyết ngư nhi" biến thể tuyết bạch, đồng thời bên cạnh tuyết ngư hồ đó là cỗ truyền tống trận.
Một trận quang mang lóe lên, Tần Vũ xuất hiện bên trong truyền tống trận.
- Chủ nhân, Tuyết Ngư đảo này, phong cảnh không tồi.
Sử Tín phía sau Tần Vũ cười nói,
- Để các đại sứ giả thượng giới ở đây tranh đoạt "Phá Thiên đồ", cũng coi như là phúc khí của chúng.
Sử Tín từ khi là linh thú của Tần Vũ, tự nhiên đứng về phía Tần Vũ.
Linh thú có thể coi là trung thành nhất. Đầu tiên, nếu không tâm phục tự mình cam nguyện, căn bản không thể thành linh thú. Thứ hai, một khi đã bị linh thú quyển dung nhập linh hồn, dù ngươi có công lực cao hơn nữa, nếu dám có ý niệm phản bội chủ nhân, chủ nhân cũng sẽ biết.
Hầu Phí cũng cười gian nói:
- Dù không biết cực phẩm nguyên linh thạch của bọn chúng có bao nhiêu, xem bọn chúng có nhiều cực phẩm tiên khí, yêu khí như thế, cực phẩm nguyên linh thạch có lẽ sẽ không quá ít đâu.
- Đại ca, kiếm tiên khôi lỗi này có chín khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, công kích lực sẽ đạt tối cao ư?
Hắc Vũ mở lời.
- Đúng, là chín khỏa.
Tần Vũ gật đầu, rồi tức thì cười một tiếng nói,
- Nhưng muốn đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820677/chuong-264.html