Không một ai biết Tần Vũ lúc này rút cục đang nghĩ gì, còn những suy nghĩ trong lòng Hầu Phí và Hắc Vũ lại biểu lộ hết trên nét mặt và trong ánh mắt của họ.
- Chủ nhân xin hãy yên tâm! Cửu cửu trọng kiếp này tuy lợi hại, nhưng theo như lời chủ nhân vừa nói, rồi xem xét đến tình trạng ba huynh đệ ta độ kiếp, ta nghĩ…vô luận thế nào, sáu đạo kiếp lôi đầu uy lực không lớn, hơn nữa thời gian tạm ngưng cũng khá dài, bởi vậy rất an toàn.
Sử Bính bên cạnh nhẹ nhàng nói.
Hầu Phí và Hắc Vũ nghe thấy không cầm được tiếng cười.
- Bọn ta đã quá khẩn trương rồi, đã kinh qua cửu cửu trọng kiếp, biết sự lợi hại của nó nên tự nhiên vì đại ca mà lo lắng, quên mất sáu đạo thiên kiếp đầu uy lực không ra gì.
Nét mặt Hầu Phí có phần tươi tỉnh hơn.
Chín đạo thiên kiếp, sau mỗi một đạo đều có thời gian tạm ngưng để chuẩn bị. Càng về sau, cùng với uy lực thiên kiếp tăng lên, thời gian tạm ngưng để chuẩn bị đó càng lúc càng dài.
- Bang…!
Một trận âm thanh tựa như trời long đất lở vang lên, một cỗ kình khí cường liệt từ trên trời bỗng nhiên áp xuống. Toàn bộ nước biển trong phương viên vài nghìn dặm bị ấn chìm xuống gần mười thước, tất cả không gian xung quanh phảng phất như bị đông cứng lại. Lúc này, thiên không hoàn toàn hấp thụ hết lôi điện rồi cùng với lốc xoáy, gồm nhiều sắc quang mang đã ngừng xoay chuyển, hình thành lên một đóa phù vân...kiếp vân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820675/chuong-262.html