Từ từ, một tia cảm giác dị thường lan ra trong lòng, tựa như linh, hồn
của Ai Khắc cũng thấy khang khác.
Quay lại chốn cũ, cho dù là sinh mệnh đã biến mất cũng bắt đầu có
phản ứng.
Vào thời khắc này, Phương Minh Nguy thậm chí có cảm giác rằng hắn
đã hóa thân thành Ai Khắc, có thể cảm thụ được mỗi một suy nghĩ dù nhỏ
nhất của gã.
Trước mắt hoa lên, một điểm nhỏ mày đen xuất hiện trên màn hình của
cơ giáp rồi sau đó nhanh chóng khoác đại.
Tên chu nho đó động thủ rồi, không ngờ dưới tình huống này lại áp
đụng thủ đoạn tập kích trực tiếp nhất.
Nếu là Phương Minh Nguy tự mình điều khiến cơ giáp, hắn chắc chắn
sẽ không phản ứng kịp, cho dù là né tránh được lần đột kích này, cũng
khẳng định là chân tay luống cuống, thảm hại bất kham.
Nhưng cũng may, lần này người điều khiển cơ giáp lại là linh hồn của
Ai Khắc. Đối với sự đánh lén của tên chu nho gã tựa hồ như sớm đã có
chuẩn bị, đồng thời vào lúc đối phương tung quyền thì cơ giáp khổng lồ
cũng lui ra sau, chênh lệch trong đây tối đa không tới nửa giây.
Tên béo ở bên cạnh tham chiến hít sâu một hơi, nói: "Không tồi, trình
độ cơ giáp của vị bằng hữu này quá thực rất cao."
Thi Nại Đức cười ha ha, nói: "Các hạ, huynh đệ đó của ta chính là một
thiên tài cơ giáp đó, ngươi nên sớm gọi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968152/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.