Ngồi vững trong cơ giáp, trong lòng Phương Minh Nguy ngổn ngang
suy nghĩ, vừa rồi tộc nhân Thiên Dực nhờ vào sự quen thuộc đối với cơ
giáp mà chế ra một bộ chiến thuật lưỡng bại câu thương.
Chiến thuật này nếu như là sử dụng trong lúc quần ẩu, vậy thì chẳng
khác nào ông cụ thắt cổ, chán sống mất rồi. Nhưng trong đối chiến công
bằng một chọi một, chiến thuật này không nghi ngờ gì nữa chính là một
sát thủ giản.
Nhất thời, vô số ý nghĩ cổ quái lấp đầy đầu hắn, tự bạo.
Không sai, đối với hắn mà nói, tự bạo chính là một thủ đoạn không thể
thiếu.
Nếu trong một bộ phận nào đó của cơ giáp lắp thiết bị tự bạo, vậy thì
hắn có thể tùy thời để cơ giáp áp dụng thủ đoạn tự bạo hòng đả thương
địch. Đồng dạng trong những cơ giáp mà hắn điều khiển từ xa nếu lắp
thiết bị tự bạo, vậy thì hiệu quả phát huy ra sẽ tăng cường gấp bội.
Giống như đạo lý hắn lợi dụng sự tự bạo của bốn chiến hạm cờ lớn,
phá hủy chiến hạm mà Bố Lô Tư điều khiển từ xa vậy.
Bất kể là trong chiến tranh cấp bậc nào, đây cũng đều là một thủ đoạn
cường đại không thể coi thường.
Đương nhiên, muốn tự bạo, trước tiên phải có lực lượng hậu bị cường
đại, nếu như không có cơ sở kinh tế cường đại mà chơi trò tự bạo này, vậy
thì địch nhân còn chưa sụp đổ thì mình đã không chịu nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968154/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.