Sau khi nổi giận với Tấn Hành, giờ phút này Liêu Phi Vân đang loạng choạng đi trên con đường lúc trước, đối với một loạt dị thường phát sinh ở chỗ Đăng Tâm lão nhân và Tấn Hành, anh ta vẫn chưa hề hay biết. Trên thực tế thì lúc này, hầu hết sự chú ý của anh ta đang tập trung vào đống xác bọ trắng ởn tanh tưởi dưới đất và những cái hang bọ gồ ghề lồi lõm bên trên.
Lúc trước anh ta và Đăng tâm lão nhân đã băng qua con đường này rồi, khốn nỗi giờ mà muốn đơn độc quay lại đường cũ, Liêu Phi Vân – con người có tố chất tâm lý và cam đảm luôn luôn nằm dưới trục hoành – vẫn không khỏi thấp thỏm.
Vất vả lắm anh ta mới tìm về tới cửa hang ban đầu, ấy thế nhưng khi ló đầu nhìn ra ngoài thì lại chẳng thấy bóng dáng nhóc con kia dưới đất. Liêu Phi Vân lộ vẻ căng thẳng, bất giác ngó trái ngó phải, vểnh mông lên như một con khỉ đột hoảng loạn, muốn bò ra khỏi hang để đi tìm thằng nhóc.
Cảnh sát Liêu chỉ lo để ý hoàn cảnh trước mắt chứ không phát hiện ra rằng, khi anh ta khó khăn bò ra ngoài, một bóng đen đứng phía sau nghiêng đầu nhìn chằm chằm anh ta nãy giờ cũng chậm rãi nhấc chân lên.
Liêu Phi Vân bị thằng cha thất đức này đạp cho một phát, lảo đảo té nhào ra ngoài, một tiếng la thất thanh cất lên, cả người lẫn mông đồng thời ngã vào trong đống xác bọ.
Anh ta điên tiết ngẩng phắt đầu lên rồi lại ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956473/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.