“Nửa đêm canh ba mõ âm hưởng, thắp cho mẹ ta một nén hương —— “
“Thắp xong đảm bảo được yên ấm, thịt người da người nấu canh xương —— “
Gần đến hừng đông, giữa đêm đen bất tận, trong căn nhà lợp mái trắng phau, “con gái nhỏ” của chủ nhà đang quỳ tứ chi chấm đất dưới đáy bếp lò la liệt máu xương và da thịt, lặp đi lặp lại bài đồng dao mang ngữ điệu kỳ quái.
Căn phòng nhỏ đối diện bếp đã hồi lâu không có tiếng người đi lại hay nói chuyện nữa, nửa tiếng trước, đèn trong phòng cũng đã tắt hết, giờ khắc này tai bọn chúng chỉ nghe thấy tiếng hô hấp của hai người trưởng thành đã say ngủ.
Trong căn bếp khép hờ cửa, “cha” và “mẹ”, hay chính xác hơn là hai nô bộc trung thành của nó đang cặm cụi mài dao và nấu nước, trông bộ dáng luôn tay luôn chân kia thì hẳn là bận rộn lắm.
Đến khi con dao phay nọ được mài đến độ sáng loáng chói mắt, nước trong nồi cũng đã được đun sôi ùng ục, tỏa ra một luồng khí nóng bốc lên đến trần nhà.
Bấy giờ, một nhà ba người có vẻ đang chuẩn bị liên hoan đêm khuya này mới thở hổn hển dừng tay lại, “cô bé” mang gương mặt u ám kia bèn bò đến bên cửa sổ bằng hai tay hai chân, lấy đầu mở cánh cửa sổ hoen rỉ ra, gân họng dùng tiếng chó thét lên với các hộ gia đình đang yên giấc trong ngõ nhỏ.
“Ẳng ẳngggg —— Ẳng ẳngggg —— “
Trong ngõ hẻm chật hẹp, tiếng chó sủa mà nhân loại hoàn toàn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956401/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.