Nguyên Phong vào thư phòng còn chưa kịp chào hai ông già đã nghe tiếng ba vợ. 
"Nguyên Phong! Mau đưa ba số điện thoại thằng Bình!" Vừa thấy anh, ba vợ hỏi luôn. 
"Có chuyện gì vậy ạ?" 
"Ba và thím không liên lạc được với Yên Linh! Mau gọi thằng Bình cho ba!" 
"Dạ!" 
Nguyên Phong lo sợ có chuyện gì nên gọi ngay cho Lâm Bình. Chuông đổ ba hồi đầu bên kia mới lề mề bắt máy: "Nguyên Phong, cậu rỗi quá phá đám giây phút sung sướng của người khác hả?" sau đó anh nghe tiếng rên nhẹ của người con gái vọng vào tai. 
Nguyên Phong ấp úng: "Cậu...đang vận động mạnh hả?" 
"Biến!" Lâm Bình tắt máy. 
Anh đang mở loa ngoài nên những gì anh nghe được, ba vợ cũng nghe hết. Nguyên Phong những tưởng ông giận Lâm Bình. Ai ngờ, ông vỗ tay cái bốp rồi cười ha hả: "Khá khen cho thằng Bình biết đánh nhanh thắng nhanh!" Rồi ông liếc xéo anh như thầm chê: thua thằng Bình! 
Ba? Như thế này là không công bằng! Mèo nhà sao bì được với mèo rừng! Anh mà làm ẩu như Lâm Bình không chừng bị cô ban cho cú đá tiệt giống luôn rồi ấy chứ! Anh luôn dịu dàng như nước mới bào mòn chút bờ mặt tản đá cứng đó! 
Như hiểu được nỗi khổ có cô vợ biết võ như anh, ba vợ vỗ vai anh an ủi: "Cưới nhau rồi tha hồ!" 
"Vậy ba còn chần chừ gì không tổ chức đi ạ?" Nguyên Phong quay sang chất vấn ba mình. 
"Cái thằng này! Mày gấp gáp cái gì? Người đã ở trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908528/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.