Sức khỏe ông Đường đã bình phục. Sáng nay, mọi người xuất viện. 
Ở cửa đón đã đợi sẵn hai chiếc xe, một về nhà họ Đường, một về nhà họ Trần. 
"Mặc Tâm, em về cùng anh!" Nguyên Phong cầm tay cô đi về hướng xe nhà mình. 
"Đâu được, cậu đã khỏe rồi!" Ông Trần đứng chắn phía trước mặt. 
"Chú Trần, để Mặc Tâm về cùng tôi! Tôi đã quen có con bé trò chuyện!" Bà Đường kéo cửa sổ xe nói vài lời với ông. 
Ông Trần còn chưa kịp mở miệng, ông Đường đã chen vào: "Hay chú lên xe cùng về luôn!" rồi ông dụ dỗ thêm: "Về đánh cờ với tôi!" 
Lời mời hấp dẫn khó cưỡng vì ông có thú vui thích chơi cờ. Thú vui đó càng hưng phấn hơn khi ông gặp một đối thủ ngang tầm như ông Đường. Nhưng kéo hết về nhà sui gia thì hơi ngại mà không chơi cờ thì ông thấy tiếc. Thành ra, ông lưỡng lự chưa biết lên xe nào. 
"Ba?" Mặc Tâm thấy ông mãi chưa đưa ra quyết định, cô giục. Về dưới này, một là cô theo Nguyên Phong về nhà anh, hai là theo ba về nhà của ba trước kia. 
Ông Trần sau nửa ngày đắn đo, cuối cùng ông mở cửa cùng con về nhà ông sui. Thôi hổm rày đã ở gần nhau quen hơi, giờ chơi thêm vài ngày nữa cũng chẳng sao. Ông toan mở cửa xe bước lên. 
"Nè, ông đã nói không đi nữa, nuốt lời đấy à?" Bùi Yên Thắm ngồi trong xe, thấy cảnh kì kèo, bà tức giận bước xuống đưa tay kéo ngược tay ông Trần ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908529/chuong-74.html