Hôm nay anh rất khác. Trong mắt không còn vẻ lạnh lùng xa cách của những lần gặp trước, nhưng cũng không toàn yêu chiều dịu dàng như trước.
Một tay chống má, vô thức ngắm nhìn anh.
Anh vẫn xuất sắc như vậy, nhưng rốt cuộc có gì thay đổi? Hẳn là anh đã thư thái và ung dung hơn.
Đáng tiếc biết bao.
Tôi không có cơ hội nhìn anh từng bước trở thành bộ dáng như bây giờ.
"Ăn xong rồi?" Anh phát hiện tôi đang ngắm mình cũng không nhắc.
Tôi lập tức thu liễm lại, mặt bất giác nóng lên, như đứa trẻ bị bắt quả tang làm chuyện xấu, gật đầu.
Đường về bãi đỗ xe rất yên tĩnh, anh cũng không đợi tôi, nghĩ một hồi tôi vẫn quyết định lấy hết dũng khí mở miệng: "Vì sao hôm nay anh lại mừng sinh nhật em."
Rõ ràng mấy hôm trước còn lạnh nhạt với tôi, làm ra vẻ cả đời cũng không qua lại với nhau nữa.
Vì sao lại thay đổi, không lẽ anh đã biết gì rồi?
Tôi đang đi theo chờ câu trả lời của anh, không ngờ anh bỗng dừng lại, chợt xoay người, tôi đụng vào lòng anh.
"Anh đang theo đuổi em." Anh nói từng chữ một.
Anh nói với tôi những lời này nghiêm túc như vậy, sau đó dang tay, dịu dàng ôm tôi.
Khiếp sợ, vui mừng.
Đây là lồng ngực tôi từng rất quen thuộc, độ ấm quen thuộc như vậy, mùi hương quen thuộc như vậy.
"Có phải anh đã biết chuyện gì rồi không..." Giọng tôi hơi run là cứng nhắc, anh đổi thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sau-sao-luu-luyen/2035749/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.