Chủ nhật Chương Hiểu mang Thư Tĩnh cùng trở về nhà.
Ông bà nội vừa thấy hai người về liền chuẩn bị một bàn đồ ăn ngon.
Lúc ăn cơm Thư Tĩnh bị chị gái si ngốc nhìn chằm chằm đến da đầu run lên, bà nội phát hiện, đánh một cái lên tay chị: "Dạy cháu bao nhiêu lần rồi! Không được nhìn chằm chằm người khác như vậy! Ăn cơm đi!"
Thư Tĩnh vội vàng xua tay: "Không sao không sao ạ. Bà nội đừng đánh chị ấy, Điền Điền nhất định là vì chưa thấy cháu bao giờ nên mới nhìn cháu đấy mà."
Chương Hiểu không nói gì, cậu là thương chị gái. Cậu gắp một đũa thức ăn đặt vào trong bát chị: "Điền Điền, ăn cơm đi."
Chị gái si ngốc nhìn đồ ăn trong bát, sau đó cầm chặt thìa múc cơm vào trong miệng ăn.
"Tĩnh nhi, ở trường học cháu thấy thế nào? Chắc cũng thích ứng được rồi chứ?" Ông nội hỏi Thư Tĩnh, Thư Tĩnh ngọt ngào cười với ông: "Vâng. Anh Hiểu Tử chiếu cố cháu rất tốt."
"Vậy là tốt rồi, hai cháu phải hòa thuận sống cùng nhau."
"Cháu biết mà." Thư Tĩnh gắp cho ông nội một cái đùi gà, "Ông nội dùng bữa đi ạ!"
Ông nội bị trêu chọc cười lớn, khen Thư Tĩnh đúng là cháu gái ngoan, trong mắt đều là vui vẻ không thôi. Bà nội nhìn Thư Tĩnh cũng mãn ý nở nụ cười.
"Anh Hiểu Tử, quanh đây có chỗ nào thú vị không? Đưa em đi xem chút đi."
Thư Tĩnh lắc lắc cánh tay Chương Hiểu, Chương Hiểu đau đầu nhìn cô: "Nơi này thì có cái gì thú vị, em xem tivi đi."
Thư Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quy-quy-gieng/230508/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.