Tịch Nhuệ gằn giọng mà trực tiếp la lớn trước mặt của Quân Lão Phu Nhân. Cô ta không thể không nắm rõ thông tin này. Hơn nữa vừa rồi bà còn mắng nhiếc cô ta là
thứ đồ ô uế, hại cho Tịch Nhuệ đang sẵn một bụng tức lâu càng bực tức thêm.
"Cô nghĩ cô đang động vào ai vậy hả?"
Quân Lão Phu nhân cũng không che giấu đi sự tức giận đang ẩn sâu trong mình nữa, bà
trừng lớn mắt mà quát Tịch Nhuệ, còn cố gắng giằng tay của mình ra.
Nhưng dù sao cũng đã là người già, bà cứ cổ giằng ra mãi mà cũng không thể rút được
tay mình ra khỏi tay Tịch Nhuệ. Đang lúc giằng co kịch liệt, đột nhiên cô ta mỉm cười rồi thả vội tay ra. Quân Lão phu nhân cứ thế mất đà rồi hút chân về phía bậc thang, cả cơ thể bị cứ thế nhẹ
bẫng mà rơi xuống.
+
Cơ thể Quần Lão Phu Nhân cứ thế mà rơi xuống dọc theo các bậc thang, đến lúc dừng lại đã là khi bà đang nằm tắm mình trong một vũng máu lớn. “Lão... Lão phu nhân!” Thím Trương nghe thấy tiếng động lạ liền chạy ra, nhưng đập vào mắt bà là hình ảnh Tổng Dung Lam đang nằm bất động giữa một vũng máu lớn. Bà ngước mắt nhìn lên phía trên bậc thang, thấy Quân Thành đang đứng trơ ra như trời trồng còn cánh tay của Tịch Nhuệ thì vẫn đang ngưng lại giữa không trung. Bà luống cuống đến mức không suy nghĩ được gì, chỉ có thể nghĩ tới việc dùng điện thoại gọi cấp cứu. Tay Trương Vụ run đến mức trươn trượt trơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219389/chuong-10.html