Vừa nghe xong câu nói này, nụ cười trên môi Tô An Dung liền được thu liễm lại. Bà cũng
không nói gì thêm, chỉ tiến lên trước mặt Quân Thành, mạnh tay giáng xuống mặt anh một
cái tát.
Chát!
Cái tát này thật sự rất mạnh, nếu so ra còn có uy lực hơn cả cú đấm kia của Quân lão gia.
Lần này đổi vai, Quân Kình là người chạy tới ngăn vợ mình lại.
“Mình à, có gì thì từ từ nói, có được không? Em xem đi, em đánh nó đến chảy máu mũi rồi”
“Đúng đấy, Phu Nhân. Người mau dùng tay lại đi, điều quan trọng trước mắt là lo cho tình trạng của Lão Phu nhân” Trương Vụ cũng vội vàng phụ họa, chỉ mong sao có thể nhanh chóng ngăn cản bà.
Nghe tới lão phu nhân, Tô An Dung liền bừng tình.
Phải, việc trước mắt chính là phải lo cho sự an toàn của Quân Lão Phu Nhân.
“Quân Thành, con nên chuẩn bị cho mẹ một lời giải thích thật thích đáng” “Còn cô gái bên cạnh, phiền cô rời đi cho. Cô với chúng tôi cũng chẳng phải thân thích gì, đừng để tôi gọi bảo vệ vào lôi cổ cô đi”. Quận Phu Nhân không còn sót lại một chút dáng vẻ hiền từ vui vẻ nào, bà đảo mắt qua
nhìn hai người trẻ kia rồi đặt mông ngồi xuống băng ghế dài chờ đợi.
“Tịch Nhuệ, ngoan nào, em trở về nhà trước, được không?" Quân Thành khẽ vuốt tóc Tịch Nhuệ, từ âm giọng mà nghe ra cũng có thể thấy anh đang có chút lo sợ ở trong lòng. Mà Tịch Nhuệ cũng chẳng khá hơn anh, cô ta đã sớm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219390/chuong-11.html