"Làm gì? Anh nhìn mà không thấy tôi đang làm gì sao?" Tịch Nhuệ miệng nói những tay vẫn không ngừng lại động tác, hướng một ánh mắt phẫn hận nhìn về phía Quân Thành. Chân mày Quân Thành lúc này đã chau đến cực điểm, anh quay đầu nhìn về phía Thẩm Sung: "Thím Trương! Phiền thím gọi người thu dọn sạch chỗ này. Cháu không muốn trong nhà mình lại có nơi bừa bộn như vậy." Trương Vu dạ dạ vâng vâng rồi trở ngay xuống nhà, cho người lên dọn dẹp. "Thật đáng thất vọng! Em mau nhìn lại bộ dạng lúc này của mình đi!" "Em kích động vô cớ như vậy là vì cái gì đây, hả?".
"Vô cớ?"
Tịch Nhuệ ngước gương mặt đã sớm đẫm mồ hôi lên nhìn anh, lạnh giọng buông ra một
câu nói:
"Tôi vô cớ như vậy còn không phải do anh làm ra sao? Ở bên cạnh tôi mà anh lại dám
ngang nhiên nghĩ đến người phụ nữ khác?"
"Người phụ nữ khác? Em rốt cuộc đang muốn nói cái gì vậy hả?" "Tại sao anh lại muốn tôi đổi sang dùng hương hoa bách hợp? Anh cho tôi đây là con ngu, không nhận ra anh đang âm thầm nhung nhớ ả Tịch Ly sao?" "Tịch Ly?".
Quận Thành có chút sững sờ khi Tịch Nhuệ bỗng dưng nói đến cái tên này, có lẽ là nói
trúng một chút tim đen nên giọng anh dần nhẹ lại:
"Đừng nghĩ lung tung nữa. Cũng đã khuya lắm rồi, em mau đi ngủ đi."
Anh nói rồi quay lưng đi, đến một giây cũng không quay đầu lại mặc cho Tịch Nhuệ đang điên cuồng gào thét: "Quân Thành, anh quay lại, quay lại đây cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219388/chuong-9.html