Ví dụ như hôm nay, là ngày 8/3. Bình thường, không tặng hoa thì sẽ là chocolate hoặc
rượu vang nhưng Quận Thành của bây giờ chỉ toàn là cắm mặt vào máy tính, tới một món
quà nhỏ cũng không chủ động tặng cô ta. Cho nên, Tịch Nhuệ chỉ đành mặt dày gợi
chuyện trước: “Thành! Anh không nhớ hôm nay là ngày gì sao?” “Là này gì?”
Quận Thành vẫn không dời mắt ra khỏi màn hình máy tính một khắc nào, tay vẫn liên tục
lướt trên bàn phím.
Tịch Nhuệ đối với hành động này vô cùng không hài lòng, cô ta chạy lại ôm lấy cổ anh, bộ
ngực đẫy đã áp sát vào sau gáy anh:
“Anh thật sự không biết hôm nay là ngày gì sao? Trước đây dù cho có bận rộn đến mấy
anh cũng sẽ không quên tặng quà cho em vào ngày này mà?”
“Xin lỗi, gần đây anh bận quá”.
Quân Thành ngưng gõ máy tính lại, ôm lấy Tịch Nhuệ vào lòng, vùi đầu vào hõm vai cô ta.
Nhưng anh chợt nhận ra, mùi hương này không phải là mùi hương mà anh thích.
Mùi hương anh thích là một loại mùi hương nhàn nhạt thanh tao, gợi cho người ta cảm giác vô cùng dễ chịu, là hương hoa bách hợp, hoa bách hợp đầu mùa. Vậy mà thật nực cười, cô gái duy nhất ở gần anh sử dụng loại hương thơm này chỉ có Tịch
Ly, một người mà anh luôn căm ghét.
Nhận thấy sự lơ đãng của anh, Tịch Nhuệ liền bày ra khuôn mặt buồn bã:
“Em làm phiền anh sao? Thật ra em luôn cảm thấy từ khi chị gái em chết đi, anh đối xử với
em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219387/chuong-8.html