“Reynold, đâu ra nhiều đồ ăn vậy? Anh đừng nói là anh đợi em về để cùng ăn đấy nhé?"
"Đúng như em nói đấy, anh đã đợi em lâu đến mức thức ăn cũng nguội hết cả rồi"
"Nhưng mà em có thể yên tâm, anh đã hâm nóng đồ ăn lại rồi.Nào, qua đây, chúng ta cùng ăn tối"
Hinh Ninh nghe Reynold nói vậy, cô tay bưng khay đựng hai tách trà đang bốc hơi nghi ngút đi lại phía ghế sô pha, đặt khay trà xuống bàn, ngồi lên ghế sô pha rồi mới nhìn thẳng vào Reynold mà nói: "Reynold, thật ra anh không cần quá để tâm tới lời nhờ vả của bố em đâu.Em cũng đã lớn rồi, có thể tự chăm sóc cho bản thân được.Cho nên anh không cần.."
"Ưm"
Không để cô nói hết câu, Reynold đã gắp một miếng trứng cuộn cho vào miệng cô rồi nhìn cô cười một cái mà cất tiếng hỏi: "Như thể nào, vị nó có ngon không?"
"Ừ, ngon lắm.Vị vẫn y nguyên như lần đầu anh làm món này cho em ăn vậy."
Hinh Ninh thành thật đánh giá.
Câu trả lời của cô đương nhiên là cho Reynold rất hài lòng.
"Em thích là tốt rồi"
Anh ta nói rồi gắp một miếng vịt quay cho vào trong bát của cô mà nói tiếp: "Đây, ăn nhiều một chút.
Học sinh cuối cấp thường vất vả, em phải bổ sung nhiều năng lượng vào thì mới có sức chiến đấu được"
"Cảm ơn anh"
Hinh Ninh đang đói bụng nên cô hoàn toàn bị đồ ăn ngon mua chuộc, cũng quên mất việc ban nãy mình đang nói dở với Reynold.
Reynold ăn rất ít, toàn bộ thời gian từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133735/chuong-337.html