Lạc Phàm thấy Hinh Ninh đột nhiên giữ khoảng cách, thái độ trở nên lạnh lùng như vậy, anh thật sự không khỏi không lo lắng.
"Em không giận anh."
Hinh Ninh quay người rồi gỡ tay anh ra khỏi tay mình, ánh mắt cô vân vô cùng lạnh lẽo.
Lạc Phàm làm sao có thể chấp nhận việc cô gái mình yêu thương lại đối xử hời hợt với mình như vậy chứ? Cho nên mặc kệ cho cô có đẩy anh ra bao nhiêu lần, Lạc Phàm vẫn vô cùng kiên trì mà cứ nắm lấy tay cô: "Hinh Ninh.Anh thấy em chính là đang giận anh.Anh đã làm gì khiến cho em không vừa ý, em cứ trực tiếp nói ra có được không? Anh nhất định sẽ sửa."
"Lạc Phàm, em thật sự không giận anh.Nhưng hiện tại em đang cảm thấy rất mệt mỏi.Cho nên anh có thể nghe em, để em một mình có được không?"
Tính cách của Hinh Ninh nhìn tổng quan thì vẫn là cứng ngắc.
Cô muốn như thế nào thì sẽ như thế đó, bất kì ai cũng vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người: "Tiểu Hinh, con đi đâu mà bây giờ mới về nhà vậy? Có biết là đã khuya lắm rồi không?"
Hinh Ninh nghe thấy một âm giọng vô cùng quen thuộc vang lên bên tai mình, cô quay ngoäắt đầu nhìn về phía sau liền thấy người đang bước tới gân mình là Alan.
"Ba"
Hinh Ninh không thể không cảm thấy bất ngờ, bởi lẽ Alan không hề báo trước cho cô việc sẽ trở về Trung Quốc.
"Lại còn ăn mặc mỏng manh như thế.Không phải ba đã nói, con nên ở bên Mỹ thì tốt hơn sao? Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133725/chuong-327.html