"Cũng đâu có gì quá đáng đâu? Anh chỉ hôn cô ấy thôi mà, không hiểu vì sao cô ấy lại tức giận."
"Hôn sao? Vậy anh đã hỏi ý kiến người ta chưa? Hay là lại tự tung tự tác đó?"
"Tại sao phải hỏi ý kiến chứ?"
Lạc Phàm chau mày nhìn Quân Vân.
Trong tư tưởng của anh, Hinh Ninh nhất định phải là người của anh.
Vậy thì anh thân mật với người của mình đâu có gì sai đâu chứ? Cô cũng có cần kích động đến mức ra tay đánh anh như vậy không? "Anh là giả đần hay là đần thật vậy?"
Quân Vân nghe anh nói xong liền đưa tay lên đỡ trán, hai mắt long lanh như thanh thủy ngước lên nhìn anh: "Con gái bọn em yêu đương quan trọng là quá trình.Anh đã theo đuổi người ta đàng hoàng chưa mà đòi chiếm tiện nghi của người ta vậy?"
"Nhìn mặt anh em cũng biết đáp án rồi"
Quân Vân thấy Lạc Phàm đực mặt ra mà ngồi im như thóc, qua chuyện này cô cũng biết được anh họ hoàn hảo trong mắt mình rốt cuộc cũng có lỗ hổng, có vẻ như là một tấm chiếu mới chẳng có chút kinh nghiệm tình trường nào cả.
"Em nói này, anh muốn thành công theo đuổi người ta thì ngay ngày mai phải thay đổi cách thức đi.Em nói gì anh cũng đều phải nghe, hiểu chứ?"
Quân Vân đan hai tay vào nhau rồi đặt cảm lên tay, lộ ra bộ dạng giống như giáo viên đang lên lớp học sinh vậy.
Lạc Phàm nhếch môi cười nhìn Quân Vân, tay anh gác hờ hững lên ghế rồi nói: "Nhóc con, em thì có thể có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133716/chuong-318.html