Lạc Phàm hơi nghiêng mặt đi vì cú tát bất ngờ.
Đến khi anh quay đầu nhìn qua thì thấy cánh tay Hinh Ninh đang khựng lại giữa không trung, đủ để anh biết được thủ phạm mới ra tay đánh mình là ai.
"Em đánh anh sao?"
Đôi đồng tử của Lạc Phàm mở to ra, ánh mắt anh lộ ra tia kinh ngạc nhìn Hinh Ninh.
"Lạc Phàm, hôm nay anh thật sự đã làm quá rồi đó."
Hinh Ninh nói rồi quay người đi, mặc kệ anh đang đứng phía sau chậm chạp tiêu hóa lời cô nói.
Mới vừa rồi, anh đã làm cái gì sai sao? Lạc Phàm muốn để cho Vũ Vân biết đường mà tránh xa ra khỏi mình, cũng muốn thẳng nhóc kia biết điều mà tránh xa ra khỏi cô.
Tất thảy những việc anh mới làm thì có gì sai chứ? "Tiểu Phàm, anh có sao không?"
Vũ Vân tiến lên phía trước đưa tay muốn chạm vào anh, nhưng tay cô ta còn chưa chạm đến thì Lạc Phàm đã hất mạnh tay cô ta ra rồi lạnh giọng: "Cút"
Vũ Vân bị ánh mắt lạnh lẽo của anh dọa sợ, cô ta liền vội vàng quay người rời đi.
"Chết tiệt"
Lạc Phàm cảm nhận được một bên má mình đang đau rát, anh nửa muốn đuổi theo Hinh Ninh, nhưng nửa cũng sợ sẽ làm cho cô tức giận mà bài xích anh hơn nữa.
Lạc Phàm nói rồi đứng chôn chân một chỗ, tức giận phát tiết bằng cách đấm mạnh tay lên bức tường gạch.
"Mình thay mặt anh ấy xin lỗi cậu, ban nãy đã thất lễ với cậu rồi"
Đi gần đến một cửa hàng văn phòng phẩm thì Hinh Ninh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133715/chuong-317.html