"Đúng đó, Tiểu Hinh, hãy để Tiểu Phàm dẫn cháu về đi.Dù sao cũng đã khuya rồi, một cô gái nhỏ như cháu đi bên ngoài đường một mình sẽ không an toàn đâu."
Tịch Ly cũng đồng ý với ý kiến của Lạc Phàm, quay đầu qua nhìn con trai mà nói: "Tiểu Phàm, con lên phòng lấy áo khoác mặc vào đi, sau đó dẫn Hinh Ninh về"
"Con biết rồi, mẹ"
Lạc Phàm tươi cười rồi nhanh chóng đi lên phòng lấy áo, sau khi xuống nhà còn lấy áo trên móc cao đưa cho Hinh Ninh: "Đây, em mau mặc vào đi, ở bên ngoài lạnh đó."
"Tiểu Phàm, thật sự anh không cần phải đưa em về nhà đâu.Em có thể tự về được, anh cứ bận việc của mình đi.Học sinh cuối cấp rất bận rộn mà đúng chứ?"
Hinh Ninh vẫn là muốn tự mình đi về nhà, cô cho là mình đã lớn rồi, không cần mọi người cứ bảo bọc mình như bao bọc một đứa con nít như thế nữa.
"Anh và mọi người cũng chỉ là vì lo lắng cho an toàn của em, cho nên em không nên từ chối."
"Đi thôi"
Lạc Phàm nói rôi mở cửa nhà ra, lấy chìa khóa xe của Lạc Anh đang đặt trên bàn mà vào gara lấy xe.
Bây giờ Lạc Phàm đã đủ tuổi lái xe rồi, cũng đã có bằng lái nên bố mẹ rất thoải mái trong việc cho anh sử dụng xe hơi.
Hinh Ninh muốn mở cửa sau, nhưng phát hiện cửa sau ô tô lại đang đóng chặt, cô có cố thế nào cũng không tài nào mở ra được.
Đang cau mày định bảo anh cái xe này bị làm sao thì môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133713/chuong-315.html