Bụng Tịch Ly ngày càng lớn, mới đó mà đã đến ngày dự sinh của cô rồi.
Từ tháng tám của thai kì Lạc Anh đã thôi không còn trực tiếp đến công ty quản lý mọi việc mà đem tài liệu và công việc về nhà để xử lý.
Bố mẹ Lạc cũng khuyên anh cứ yên tâm đến công ty mà làm việc, Tịch Ly ở nhà đã có mọi người lo nhưng Lạc Anh lại không chịu nghe lời, kiên quyết muốn bản thân mình trở thành người giám sát cô.
Đây là lần mang thai đầu tiên cho nên anh phải đảm bảo Tịch Ly được an toàn tuyệt đối.
Tới công ty mà cứ nghĩ đến cô ở nhà đang như thế nào thì hiệu quả làm việc cũng không cao, cho nên anh mới đưa ra quyết định đợi cô sinh xong thì trở lại công ty làm việc.
Đương nhiên mọi chuyện anh cũng đã phân phó cho trợ lý Diêu rồi.
Năng lực làm việc của cậu ta rất tốt, cho nên Lạc Anh thấy vô cùng tin tưởng.
"Lạc Anh, anh thật sự không định đến công ty sao?"
Tịch Ly tay ôm bụng đã lớn tiến lại phía ghế sô pha ngồi với anh.
Hiện tại cân nặng của cô đã tăng lên nhanh chóng, trông có da có thịt hơn trước rất nhiều.
"Ừ, chỉ còn cách ngày dự sinh của em có ít tuần thôi mà, anh ở nhà với hai mẹ con"
Lạc Anh ngưng lại hành động gõ laptop của mình mà yêu chiều quay đầu qua nhìn hôn vào má cô một cái.
Bây giờ má cô giống như cái bánh bao trắng trắng mềm mềm, khiến cho người ta nhìn vào liền tham lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133707/chuong-309.html