Quân Thành nhìn theo bóng lưng Tịch Nhuệ rời đi, vừa dựng cái cốc đổ trên bàn lên
thì bỗng có tiếng người vang lên trong phòng khách. Anh nhanh chân từ nhà bếp đi ra ngoài, người đang đứng giữa phòng khách là Quân
Lão Phu Nhân.
“Bà nội, đã khuya như vậy rồi, sao bà lại tới đây?”
Ừ, dạo này cả con cả Tịch Ly đều không tới thăm bà nên bà có chút sốt ruột, cho nên tự mình tới đây gặp hai đứa” Quân Lão Phu Nhân nói rồi ngồi xuống ghế sô pha sau đó quay đầu nhìn xung
quanh một lượt:
“Tịch Ly đâu? Con bé ngủ rồi à? Sao bà lại không thấy?”
“Bà nội...”
Quân Thành thật sự không biết nên giải thích như thế nào với Quân Lão Phu Nhân. Chuyện anh và cô đã ly hôn được một khoảng thời gian khá lâu rồi là thật, chuyện Quân Lão Phu Nhân tạm thời mất đi trí nhớ cũng là thật.
Nhưng bác sĩ đã nói không thể ngay lập tức đả kích trí nhớ của bà, nếu không sức khỏe của bà rất có thể sẽ bị ảnh hưởng rất ngiêm trọng. Cho nên lại thêm một lần, thay vì thẳng thắn nói ra sự thật thì Quân Thành lại lựa chọn nói dối: “Bà, Tịch Ly có chút chuyện phải ra ngoài rồi. Cô ấy ngủ lại ở nhà bạn, chắc phải tới sáng mai mới về”. “Là vậy sao? Vậy cũng tốt, thỉnh thoảng cũng nên để con bé ra ngoài giao lưu kết bạn. Ở nhiều trong nhà cũng không tốt, sẽ thấy ngột ngạt lắm” “Bà nói phải ạ”. Quân Thành tươi cười tiến lên phía trước giúp Quân Lão Phu Nhân bóp vai. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133638/chuong-240.html