“Chủ quán, cho thêm một phần bánh cuốn nữa” Lạc Anh giơ tay lên gọi món giúp cô, Tịch Ly ngồi đối diện với anh cười khúc khích. Ăn tối xong, hai người lại lái xe trở về nhà. “Hai đứa về rồi đấy à?” Lạc Cẩm đang ngồi trên ghế sô pha xem tivi, nghe thấy có tiếng mở cửa liền lên tiếng hỏi.
“Vâng. Bố về lâu chưa ạ?”
Tịch Ly lên tiếng. Lạc Cẩm gật gật đầu, sau đó nói với Tịch Ly: “Chuyện hôn sự của hai con bố mẹ đã bàn bạc kĩ càng rồi. Con không cần quá lo lắng nữa đâu, mọi thứ đã ổn thỏa rồi” . “Mẹ con... Có đi ăn tối cùng mọi người không ạ?” Tịch Ly thắc mắc. “Bà ấy bảo cảm thấy hơi mệt nên không đi cùng. Nhưng có Tịch lão gia đi với bố mẹ, về chuyện này con không cần bận tâm đâu. Từ giờ cứ cố gắng chăm chút bản thân để trở thành cô dâu xinh đẹp nhất trong hôn lễ là được rồi. Mấy cái như mỹ phẩm hay gì đó, con cứ dùng thẻ của Lạc Anh mà mua thôi, không cần phải thấy tiếc tiền thay cho nó”. Lạc Lão Gia tươi cười nhìn cô nói.
“Không cần vậy đâu ạ”
Tịch Ly nghe Lạc Lão Gia nói vậy liền lắc đầu xua tay. Cô cũng đâu có xài hao đến vậy đâu chứ, nói không phải tự kiêu nhưng da dẻ hiện tại của cô cũng mịn màng trắng trẻo lắm rồi, thật sự không cần thiết phải dùng tới mỹ phẩm.
“Trợ lý Diêu. Ngày mai cậu đưa đến cho tôi mấy bộ mỹ phẩm tốt nhất trên thị trường hiện nay nhé” “Ừ, đắt một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133637/chuong-239.html