Mặt khác, tên kia dù bị chà đạp như vậy nhưng lại không dám lớn tiếng nửa lời. Không điều mà nói, hắn thật sự giống như một con chó quỳ dưới chân chủ, cố gắng
chống đỡ bản thân mình ngồi dậy mà ôm lấy bắp chân Tịnh Quyền:
“Đại ca, em sai rồi. Em sai rồi. Xin anh hãy tha cho em, em cũng chỉ là muốn hoàn thành tốt hơn công việc.” “Làm tốt hơn sao? Con mắt nào của mày thấy mày đã làm tốt hơn vậy hả?” Hắn nói rồi định xuống một quyền lên mặt tên kia nữa. Nhưng may mắn còn chưa kịp ra tay thì đã có một người mặc vest đen chạy tới chắn trước mặt hắn mà ngăn
hắn lại:
“Cậu chủ, đã đủ rồi. Cậu không nên đi xa hơn nữa đâu, nếu không muốn gây ra án
mạng.”
Người mặc vest đen đó nói rồi đỡ gã đang máu mé đầm đìa nằm trên đất đứng dậy,
dìu hắn qua một chỗ yên tĩnh khác. Cuộc ẩu đả qua đi, Tịnh Quyền ngồi xuống trước mặt Tịch Ly. Nhìn thấy hai mắt cô đang trừng lớn, còn có đôi vai nhỏ bé đang không ngừng run lên, hắn liền cất lên thanh âm cực kì nhỏ nhẹ mà nói: “Thật xin lỗi, dọa cô sợ rồi sao? Đừng sợ nữa nhé, ngay bây giờ, tôi sẽ giải thoát cho cô liền” Nói rồi hắn liền dùng mấy ngón tay thon như ngọc đẽo mở băng dán trên miệng giúp cô, quả thật hành động vô cùng ôn nhu, nhẹ nhàng.
Tịch Ly đương nhiên chưa vừa ý, cô vùng vẫy bảo hắn mở trói cho cô, nhưng tên này lại cà nhây nâng cằm cô lên mà nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133616/chuong-218.html