chau mày nhìn Lạc Anh, cô thật muốn biết dạo gần đây anh đang xem phim gì.
Lạc Anh đối diện với câu hỏi của cô, anh cực kì tỉnh bơ mà đáp lại: “Giác quan thứ sáu của người đàn ông đó. Chẳng nhẽ anh nói không đúng sao? Ngay cả trong mơ anh cũng thấy ba đứa nói chạy đến gọi bổ đó. Để anh nói cho em nghe, anh đã đặt tên ba đứa rồi, lần lượt sẽ là Lạc Lạc. Lạc Bách, Lạc Hạ. Em thấy như thế nào? Có phải rất.” “Em chỉ đang mang thai một đứa thôi.” Tịch Ly ngắt ngang câu nói của anh, sau đó chống cằm nhìn Lạc Anh, muốn quan sát biểu hiện tiếp theo của anh như thế nào.
Lạc Anh vốn đang cao hứng, nghe cô nói vậy anh đột nhiên im bặt, lại quay mặt nhìn vào trong bức tường màu trắng, tới nửa chữ cũng không thèm nói gì thêm. Sao lại im lặng rồi? Tịch Ly thấy anh đang vui như sáo lại tự nhiên im lặng, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ khiến cô thấy không quen. “Lạc Anh, anh sao vậy?”
Tịch Ly lay lay bả vai anh, nhưng anh không quay mặt lại, nên cô chỉ đành đẩy ghế đứng lên, rướn người quan sát xem anh đang làm gì.
Ôi mẹ ơi.
“Lạc Anh, anh khóc cái gì chứ?” Tịch Ly thấy anh đang sụt sịt, khóe mắt đỏ ửng lên, nước mắt cũng lăn ra khỏi hốc mắt rồi. Chỉ là việc cô hiện tại đang không mang thai ba thôi, anh làm gì mà kích động tới mức chảy cả nước mắt luôn vậy chứ? “Anh không biết, em đền con cho anh đi”.
Đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133603/chuong-205.html