“Lạc Anh, ai nói với anh em đang mang thai ba vậy?” Tịch ly
“Con nên cảm ơn ba lập kế hoạch sẵn cho con chứ? Không có đứa bé thì sau này con càng có nhiều cơ hội ở riêng cùng Tịch Ly hơn, như vậy mới dễ dàng thực hiện được ước nguyện của đời con chứ?” “Hai cha con nhà này mau thôi đi. Còn ông nữa, ra ngoài cho con nó nghỉ ngơi” Lạc Phu Nhân nói rồi liền đứng dậy, đẩy Lạc Lão Gia ra ngoài. Trước lúc rời khỏi, bà
cũng không quên quay đầu lại nhắc nhở Lạc Anh: “Con nhớ đừng có cựa quậy lung tung đấy. Nếu không vết thương lại rách ra thì chỉ khổ con thôi”.
Bà nói rồi ra khỏi phòng, chẳng mấy chốc căn phòng mới đây vừa nhộn nhịp đã lại trở nên im ắng.
Lạc Anh có chút buồn chán nhìn mây trôi ngoài cửa sổ, hôm nay trời đã trong hơn một chút, nhưng đài bảo vẫn sẽ tiếp tục mưa đến hết tuần. Anh lấy điện thoại ra, lượt xem vài tin tức mới. Như vậy là Tịch Ly đã tha thứ cho anh chưa nhỉ? Ban nãy cô rõ ràng rất quan tâm đến anh, cũng rất nuông chiều anh. Điều này khiến cho anh cực kì có lòng tin cô đã tha thứ cho mình rồi.
Vậy là kế hoạch sử dụng khổ nhục kế mà Flinn chỉ cho anh không cần dùng đến nữa. rồi nhỉ? Vậy cũng tốt, càng đỡ nhọc công.
Lạc Anh rơi vào trạng thái ngưng thần một lúc, sau đó liền nhớ tới Cố Hy. Rõ ràng anh đã giao cô ta cho bọn xã hội đen kia xử lý rồi, làm sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133604/chuong-206.html