“Lạc Anh, anh giận em đấy à?”
Tịch Ly chạm chạm ngón tay vào người anh, nhưng anh vẫn duy trì tư thế quay mặt đi không chịu nhìn cô, khiến cho Tịch Ly thấy thực mệt.
Thôi thì, đã làm thì làm cho chót. Tịch Ly bèn đứng lên, cúi người xuống hôn Lạc Anh một cái. Lạc Anh thì khỏi nói rồi, được vợ tương lai hôn một cái tâm tình liền nở hoa. Nhưng chân mày anh thì vẫn chau chặt lại.
Tịch Ly thấy anh vẫn chưa thôi giận dỗi, hôn cũng đã hôn rồi, sao mặt anh vẫn còn nhăn như khỉ vậy chứ? Chẳng lẽ cô làm gì sai sao?
“Hôn cũng đã hôn rồi, anh còn làm sao nữa?”
Tịch Ly chống tay lên giường nhìn anh, Lạc Anh nghe thấy cô hỏi thế liền quay mặt lại.
“Anh đâu có bảo em hôn má anh đâu, em hôn má anh làm gì?”
Thánh thần thiên địa ơi!
Hôn chỗ nào mà chả là hôn chứ? Tịch Ly thật sự đến bó tay với anh, thấy anh nhắm mắt lại, môi cũng hơi chu lên, cô chi có thể ngậm đắng nuốt cay nở một nụ cười rồi chiều theo ý anh, hôn lên đôi môi bạc.
"Um...
Ban đầu chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng ai mà ngờ chỉ vài giây sau đó Lạc Anh liền dùng lưỡi càn quét cái miệng nhỏ của cô, khiến cho Tịch Ly vì bất ngờ mà kêu lên ú ớ. Mãi cho tới khi Tịch Ly giống như thiếu khí quá mà vùng vẫy, Lạc Anh mới luyến tiếc
buông cô ra, lại còn liếm liếm môi lưu manh cười:
“Cảm ơn vì bữa ăn”
Ăn cái đầu nhà anh! Tịch Ly trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133602/chuong-204.html