Tâm trạng anh đang không tốt, chính vì vậy anh muốn lan tỏa điều này tới người xung quanh, mà đặc biệt là Diêu Tấn. Lạc Anh bắt đầu bắt tay vào xử lý đống công văn trợ lý vừa đem tới, anh đang có dự định thời gian sau này sẽ ở nhà làm việc, cho tới khi Tịch Ly sinh. Một loạt chuyện không hay xảy ra dồn dập trong thời gian qua quả thực đã dọa anh đến hồn bay phách lạc rồi, cho nên những ngày tháng sau này Lạc Anh muốn hoàn toàn đảm bảo được an toàn cho Tịch Ly. Cho dù cô không cho anh động chạm, nhưng anh cũng tình nguyện đứng từ xa dõi theo và bảo vệ cho cô, còn là vì đứa bé của hai người nữa.
Ừm, Lạc Anh đang rất kì vọng thật sự là cô đang mang thai ba đứa bé. Tên của ba ba đứa trẻ, anh cũng đã nghĩ ra luôn rồi. Lần lượt sẽ là Lạc Lạc, Lạc Bách, Lạc Hạ. Chỉ nghĩ tới việc ba đứa bé của anh có mặt trên đời thôi, mà lạc Anh đã không giấu được nụ cười trên môi rồi.
Tịch Ly lúc này đã di chuyển xuống nhà bếp, uống một cốc nước xong quả nhiên cổ họng cô đã không còn khô khốc nữa. Chỉ mới hơn một giờ chiều thôi nên mọi người đều đang ngủ trưa cả rồi, bên ngoài mưa rả rích, Tịch Ly đứng trước cửa sổ bằng kính lớn, đưa mắt nhìn ra bầu trời xám xịt, những ngày mưa như vậy bao giờ cũng khiến cho nhịp sống xung quanh ta chậm
đi, tâm trạng căng thẳng của con người cũng được tiếng mưa tưới mát mà dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133596/chuong-198.html