Thím Cố thấy cô đeo tạp dề vào liền vội vàng cất tiếng, hôm qua xảy ra chuyện gì, không phải là bà không biết. Mặc dù không có mặt trực tiếp ở hiện trường, nhưng chị Lan đã có kế lại sơ qua câu chuyện cho bà, lúc đó bộ dạng của chị Lan còn vô cùng lo lắng, không biết cô có phải chịu đựng quá sức không.
Tịch Ly mỉm cười dịu dàng, trực tiếp bỏ qua câu hỏi của thím Cổ, tiến đến bật bếp lên, rồi cho vài quả trứng vào bát tô để đánh: “Trong nhà còn bánh mì không ạ?” “Vẫn còn. Đợi một chút, thím đi lấy cho cô”. Cố Hải nói rồi chạy tới trước tủ gỗ, lấy một bao bánh mì còn gần một nửa ra. “Cảm ơn thím”. Tịch Ly đón lấy bao bánh mì, sau đó cho vào trong chảo kèm với một chút bơ. Bữa sáng đơn giản được cô làm xong rất nhanh chóng. Ăn uống xong cô chủ động dọn dẹp chén đĩa của mình cho sạch sẽ rồi nói một câu với thím Cố: “Trưa nay có lẽ cháu sẽ không về nhà đầu. Mọi người cứ ăn cơm trước nhé” “Cô có việc bận gì sao?” Thím Cố có hơi bất ngờ, không phải vì cô nói có chuyện phải ra ngoài mà là vì bởi lẽ từ trước tới nay cô lúc nào cũng thể hiện sự quan tâm đối với Lạc Anh, làm đồ ăn sáng cũng làm thêm một phần, còn đặc biệt dặn dò bà phải trông chừng anh ăn uống. Vậy mà hôm nay cô ăn uống rất qua loa, tuy cũng có làm dư ra một phần nhưng hoàn toàn không nhắc đến Lạc Anh, điểm mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133502/chuong-104.html