“Ha ha, tiểu Ly sao? Cách cậu gọi tớ ghê quá đó”. Mặc dù đã chính tai nghe Cố Huệ gọi cô bằng cái tên này không dưới nghìn lần, nhưng Tịch Ly vẫn cảm thấy thật ngượng ngùng mỗi khi cô ấy gọi mình bằng cái tên đó. “Như thế nào, cậu có ý kiến gì hay sao?” Cố huệ chu môi véo véo hai má cô.
Tịch Ly bị kéo má có cảm thấy hơi đau, nhưng vẫn không ngăn cản hành động của bạn
mình, cười tươi như hoa đáp:
“Nào có, đều tùy cậu. Muốn gọi tớ như thế nào thì cứ gọi như thế đó”. “Được, vẫn là tiểu Ly nhà chúng ta hiểu chuyện”. Nói rồi cô ấy đưa túi quà lớn trong tay mình cho Tịch Ly, âm thanh thân thiết nói: “Đây, quà cho cậu”. “Mà sao dạo này cậu lại gầy như thế? Có cảm giác ôm không thích như trước kia nữa rồi.” “Là do cậu tưởng tượng thôi”
Tịch Ly lờ đi câu hỏi của Cố Huệ, quả thật gần đây cô có hơi lười ăn, cho nên việc gầy đi cũng là điều hợp lý.
Cố Huệ bắt taxi sau đó dẫn Tịch Ly tới khách sạn mà mình đã đặt phòng trước. Đúng là nhà thiết kế nổi tiếng, về nước một cái liền thuê một cái khách sạn năm sao ở tạm. “Sao lại thuê phòng vậy? Nhà cậu cũng ở gần đây mà, về nhà không phải sẽ thoải mái hơn
sao?”
Tịch Ly giúp Cố Huệ sắp xếp đồ vào tủ, mở miệng hỏi một câu. Câu hỏi của cô ngay lập tức bị Cố Huệ phản bác: “Không, không thể được. Cậu không thấy tóc của tớ hiện tại như thế nào sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133503/chuong-105.html