Lạc Anh nhìn thấy cô hung hăng cắn lấy môi chính mình, không chịu kêu ra liên thô bạo nắm chặt lấy cằm cô, ép sát đôi môi mình xuống mỗi cô để buộc cô mở miệng. Mà Tịch Ly lại cứ giống như một con mèo hoang nhỏ, cứng đầu cứng cổ không chịu thu lại móng vuốt nhọn của mình, điều này càng khiến Lạc Anh tức giận, còn có một chút gì đó gọi là hứng thú.
Anh đem bàn tay to phủ lên trước đồi núi mềm mại của cô, thân dưới tăng thêm lực, khiến cho Tịch Ly đau đớn mà mở miệng. Nhân cơ hội anh liền đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng thơm tho của cô, đòi lấy hương vị ngọt ngào của cô. Tịch Ly bị ép buộc, cô cảm thấy người đàn ông trước mắt tựa như một người xa lạ, không có lắng nghe cô, chỉ biết ép buộc cô, cưỡng bức cô, điểm này khiến cho cô kinh tởm, cổ họng có cảm giác như rất muốn nôn ra.
Cảm thấy người trong ngực mình hô hấp dần trở nên ngắt quãng, Lạc Anh mới miễn cưỡng buông tha cho đôi môi cô, hài lòng nhìn sợi chỉ bạc còn vương lại trên môi cô, cũng thấy cô không còn tự cắn lấy môi mình mới có cảm giác hài lòng. Nhưng bỗng nhiên lưỡi anh thấy hơi rát, anh đưa tay lên chạm thử mới phát hiện lưỡi của
mình vậy mà bị cô cắn cho chảy máu rồi. Lạc Anh phong lưu cười một tiếng, sau đó thân dưới càng động mạnh, mỗi cú thúc đều giống như đang đòi mạng Tịch Ly, muốn đem cô xé ra thành hai nửa. Luận động mãi cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133499/chuong-101.html