Vũ Tuyết ở trong góc tối quan sát hành động thân mật của hai người, cô ta liền nghiến răng
ken két, móng tay ghim thắng vào lòng bàn tay đến độ sắp ép máu chảy ra.
Nhưng cô ta đã tự có kế hoạch, không thể nào vì hành động nhất thời mà làm lỡ đi việc lớn
quan trọng ngay trước mắt.
Vốn dĩ bữa sáng này là để thực hiện âm mưu của cô ta đối với Lạc Anh, nhưng bây giờ anh lại không có ở nhà. Vũ Tuyết suy nghĩ một hồi sau đó giống như nảy ra sáng kiến mới, vô cùng vui vẻ cầm một hộp đựng canh tiến lại gần nhà bếp: “Lạc Anh hôm nay không có ở nhà ăn sáng sao? Canh hôm nay rất ngon, nên để cho em ấy
một ít tẩm bổ”
Cô ta vừa nói vừa không ngừng múc canh cho vào hộp, sau đó nhấn lúc Tịch Ly không để ý vì đang xem điện thoại, liền hất đổ nồi canh đi. Tịch Ly bị giật mình tới mức suýt đánh rơi điện thoại, may mắn nước canh không có văng
vào cô, vì cô đang đứng cách xa khu vực canh bị đổ.
“Sao đột nhiên nồi canh lại bị đổ vậy? Chị không sao chứ?” Tịch Ly lo lắng chạy tới xem tình hình của Vũ Tuyết, nhưng có vẻ cô ta cũng không sao.
“Là do chị hậu đậu quá. Thật xin lỗi. Vốn là định cùng em ăn cơm, nhưng bây giờ thì không
thể rồi. Em chịu khó tìm cái gì đó ăn nhé! “Em thì không sao. Chỉ là công sức chị đã dậy sớm nấu ăn vậy mà.” “Không có gì, không có gì”. Vũ Tuyết xua xua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133462/chuong-64.html