Anh vận dụng hết kinh nghiệm từ 7749 cuốn sách tình trường, sau cùng cũng chọn ra
được một lý do “bình thường” và “thanh lịch” nhất.
Tịch Ly cũng muốn tiêu hóa bớt thức ăn, cô cũng không câu nệ mà gật gật cái đầu nhỏ của mình:
“Được, em không có ý kiến” Đón lấy mũ bảo hiểm, cô ngồi sau xe Lạc Anh, cùng anh đi vòng vòng quanh thành phố.
Không thể phủ nhận Bắc Kinh ban đêm thật sự trông rất đẹp. Có huyền ảo, có lung linh, có
thơ mộng, có sầm uất.
“Bám chắc vào”
Lạc Anh chủ động nắm lấy tay nhỏ của cô lại vòng qua eo mình. Như vậy có tính là chỉ
trong ngày hôm nay, anh đã chiếm tiện nghi” của cô tận hai lần không nhỉ?
Cũng không phải là lần đầu tiên ôm lấy anh từ đằng sau, nhưng Tịch Ly vẫn không khỏi thấy có chút ngượng ngùng. Cô hơi ghé sát mặt mình vào gáy anh, mùi dầu gội bạc hà làm cô thấy vô cùng dễ chịu.
Không biết rốt cuộc nghĩ thế nào mà nói chuyện với nhau được thêm một lúc thì cô liền ngủ quên. Mà Lạc Anh sau một vài lần gọi tên không thấy cô trả lời, dĩ nhiên anh biết cả
ngày nay cô đi đây đi đó đã thẩm mệt, có thể đã vô thức ngủ mất rồi, nên cũng thu lại lời,
không tiếp tục làm phiền có thêm nữa.
Qua một lúc lâu sau, hai người rốt cuộc cũng về được đến căn biệt thự.
Đã về tới tận nhà nhưng cô gái nhỏ kia vẫn chưa hề có dấu hiệu gì giống như sắp tỉnh lại
cho nên anh chỉ có thể gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133418/chuong-19.html