Chương trước
Chương sau
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhìn nhau cười, hứ muốn nhìn baba bọn tôi hả mơ đi nhé! Baba chỉ là của một mình mẹ thôi a.
Đừng nghĩ Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa mới là những đứa trẻ gần bốn tuổi, nhưng thật sự không phải vậy đâu, bởi vì cái đầu óc của hai bé đều thừa hưởng từ baba và mẹ của bé
Nói về tham lam keo kiệt thì ai chẳng biết đấy là tính của Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ xem tiền như mạng, tuy hiện tại có chồng có luôn hai bảo bối đáng yêu mà cô bớt chút ít tính tham lam keo kiệt của mình, nhưng cứ nhìn đi Doãn Hạ Doãn Tư suốt mấy năm nay chưa bao giờ có cái gì vượt mặt Hứa Doãn Hạ được, nhiều lúc chỉ sai một vài triệu cũng bị chửi đến không còn chỗ trốn luôn a.
Nói về ích kỷ, tính chiếm hữu cao thì nhìn mà ai không biết đấy là của Hoắc Tư Danh, bản thân anh tuy cũng rất tính toán chi li các mức doanh thu nhưng so về Hứa Doãn Hạ, anh vẫn cực kỳ mong muốn cô chỉ thuộc về anh.
Lên các diễn đàn Hạ Danh xem. . . biết bao nhiêu tấm hình chụp được cảnh Hoắc Tư Danh cố ý tình tứ với Hứa Doãn Hạ trước mặt bao nhiêu người, còn có anh còn cố ý hôn hôn hít hít cô để bị các FC chụp hình lại nữa là.
Các khoảng thời gian đó. . . thật sự đều là một ký ức vô cùng tươi đẹp đối với Hứa Doãn Hạ cùng Hoắc Tư Danh.
---
Quay lại với hai nhóc con.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vừa mới bị Hoắc Tư Danh la, thì hai chân vốn muốn chạy nhanh đi cũng đi chậm lại, hai bé vừa đi còn không quên làm mặt quỷ với mấy chị xinh đẹp xung quanh.
" Baba. . . đằng kia. . . đằng kia có nho kìa. " Hoắc Hiến Nhân hai mắt đảo một vòng, thấy quầy nho bên kia vội vàng hô lên.
Hoắc Tư Danh nhìn theo hướng bé con chỉ.
Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa vội vàng muốn mua nhưng mà Hoắc Tư Danh không cho chạy đi, nên hai bé cố gắng dùng hai chân múp míp của mình bước hai bước thành một mà đi.
Những người xung quanh nhìn hai bé trai đang bước không khỏi hô lên.
" Dễ thương quá. "
" A. . . a nhìn kia hai cái chân của hai nhóc con kìa. "
" Hời ơi cưng xỉu. . . "
" Aaaa ta thật muốn đẻ ngay một đứa nha. "
" . . . "
Hoắc Tư Danh nhíu nhíu mày nghe tiếng hò reo của những người xung quanh, anh cúi xuống nhìn hai cục thịt, thấy hai bé đang cố bước vội, nhìn dáng vẻ rất là cố gắng nha.
Hoắc Tư Danh nhếch mép cười vui vẻ, không chần chừ ôm lấy mỗi đứa một bên lên.
" Cứ như con heo đấy! " sau khi ôm lên, Hoắc Tư Danh cũng không quên đả kích hai cục thịt.
Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa mím môi cũng không hề tức giận mà ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh thúc giục.
" Nhanh nhanh baba. . . "
" Đằng kia. . . nhanh nhanh. . . "
Đến quầy bán nho, Hoắc Tư Danh vẫn ôm hai nhóc, Hoắc Hiến Nghĩa nhìn trái lại nhìn phải mới cười ngọt ngào với chị bán hàng.
" Chị xinh đẹp ơi, có thể lựa giúp em chùm nho nào ngon ngon bỏ tủ lạnh ăn được lâu một chút không ạ? "
Hoắc Hiến Nhân cũng không thua kém nói.
" Ba cha con em thật sự không biết chùm nào sẽ ngon hết! Chị chọn giúp nhé! "
Chị bán hàng nhìn hai nhóc con ngoan ngoãn lại ngọt ngào, đang định đáp nhưng khi cô dời mắt nhìn về người đàn ông đang ôm hai nhóc con không khỏi sửng sốt, hai mắt trừng to ra kinh ngạc.
Người gì đâu mà soái như vậy. . . lại nhìn về hai nhóc. . . đúng là cha con. . .
Thấy ánh mắt của người bán hàng cứ quét tới quét lui lên gương mặt của Hoắc Tư Danh.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhíu chặt mày nho nhỏ của mình, không còn ngọt ngào nữa mà lạnh giọng nói.
" Chị có biết chọn hay không? Nếu không biết có thể nhờ người khác a. "
" MẸ bọn em rất thích ăn nho, chị nhớ phải chọn những trái ngon ngon nhé! "
Hừ. . . đúng là thật khó chịu, ai mượn baba bé quá soái làm chi đi ra ngoài cũng bị người này đến người khác nhìn.
Hoắc Tư Danh cúi đầu, nhìn hai nhóc con đang cáu kỉnh thay Hứa Doãn Hạ không khỏi dở khóc dở cười, anh vốn im lặng nhưng hôm nay ngoại lệ nói.
" Vợ tôi thích ăn nho xanh. "
Một câu nói của Hoắc Tư Danh thật sự làm vỡ mộng biết bao nhiêu cô gái đang đứng xung quanh vẫn chưa từ bỏ ý định.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nghe được thanh âm của baba. Hai mắt của nhóc con sáng lên vui vẻ.
Người bán hàng cũng không dám chậm trễ mà chọn mấy chùm nho xanh bỏ vào trong túi.
Hoắc Tư Danh ôm hai bé con đang giúp nhau xách túi nho lớn về hướng chiếc xe chở hàng hóa khi đi siêu thị.
Bỏ nhỏ vào.
Hoắc Tư Danh lại bỏ hai nhóc con vào, chính anh đẩy xe đi từng nơi cần mua đồ.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vui vẻ không thôi, hết chỉ đi hướng này đến chỉ đi hướng khác cũng có đi ngang quầy bán đồ chơi cùng bánh kẹo ăn vặt nhưng hai bé con không nhìn đến.
Mẹ Hứa Doãn Hạ dặn, muốn ăn cái gì sau này lớn lên ăn, vì có những loại bánh kẹo có chứa nhiều thành phần không tốt. . . muốn chơi cái gì thì về nhà chơi ở nhà rất nhiều đồ chơi.
Vì thế cho dù hai bé có muốn mua muốn ăn cũng không hề hó hé một tiếng.
Hoắc Tư Danh làm sao không để ý đến cảm nhận của hai cục thịt.
" Muốn ăn hay chơi gì không? "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vừa nghe hai mắt sáng rực nhưng sau đấy lại cúi đầu nói.
" Mẹ sẽ cho sao? "
" Mẹ sẽ để bọn con ăn cùng chơi những món đồ đó sao? "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.