" Hai đứa con lúc trưa đã bỏ thuốc cho ba? " Hoắc Tư Danh nhíu mày đi xuống, trên gương mặt vô cảm nhưng trong giọng nói vẫn có thể nhìn ra Hoắc Tư Danh thật sự rất tức giận.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân trong lòng run lên. . .
Hai đứa bé bốn mắt nhìn nhau, môi mím chặt thầm la lên ' xong đời rồi. '
Hoắc Tư Danh thật sự sắp phát điên, nếu không phải hai đứa nhóc vẫn còn nhỏ anh nhất định đã đánh đòn từng đứa rồi chứ không phải quát rồi phạt cả hai làm bài tập nhiều hơn đâu.
" Có đúng hay không? " Hoắc Tư Danh lại hỏi.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đứng dậy. . . cả hai không khỏi run lên.
" Phải/ Phải. " cả hai bé đồng thanh đáp.
" Biết đó là thức uống gì không? Mà dám bỏ vào trong ly nước của ba? " Hoắc Tư Danh nhìn hai đứa bé chịu thừa nhận, trong lòng cũng cảm thấy được an ủi vì con mình không nói dối, nhưng chuyện gì ra chuyện đó.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân gật đầu lại lắc đầu, đầu hai bé cúi xuống, nhìn chằm chằm chân mình nói.
" Shin không biết. . . Shin nghĩ đấy là thức uống gì đó cho người lớn. . . "
" Shon cũng nghĩ giống như anh hai Shin. . . chính là. . . chính là. . . Shon nghĩ chai thức uống nhỏ như vậy. . . nên mới cho vào thêm phần còn thừa khi anh Shin cho vào lúc đầu. . . "
Hoắc Tư Danh nắm chặt nắm tay lại, thở hắc ra nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744158/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.