Hoắc Tư Danh nhìn hai đứa con đang đáng thương hề hề, anh không nhanh không chậm nói.
" Baba cho. "
" Thật sao ạ? "
" Như vậy sẽ không có chuyện gì chứ? "
Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa hai mắt trừng to hỏi, cho dù hai bé có sợ mẹ la ra sao cũng không bằng Hoắc Tư Danh, baba của bé nha.
Bởi vì hầu như mỗi lần baba Hoắc của bé bị la đều bị đuổi ra khỏi phòng ngủ. . .
Hoắc Tư Danh mím môi suy nghĩ một lúc nói.
" Chỉ chơi và ăn trong hôm nay, sang ngày mai phải giấu đi. "
Hmm anh cũng sợ vợ đuổi ra khỏi phòng lắm nha.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân gật đầu.
Hai bé sẽ chọn những thức ăn thật nhỏ và thật ít để ăn trong vài tiếng hết nha.
Hoắc Tư Danh đứa hai bé sang quầy đồ chơi cùng bánh kéo.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân mặc dù biết baba và mẹ của hai bé rất giàu nhưng không hề đòi hỏi mua những món đồ chơi đắt tiền, hai bé mỗi bé lựa chọn một chiếc ô tô màu khác nhau loại nhỏ và hai bịt kéo dẻo loại nhỏ.
" Chỉ như vậy? "
Hoắc Tư Danh dò hỏi, hai thứ mà hai tay nhóc con cầm có phải hơi bị nhỏ quá không?
Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa cười cười nói.
" Nhỏ mới dễ giấu đấy baba. "
" Há há ăn trong vài tiếng sẽ hết và mẹ sẽ không phát hiện nha. "
Hoắc Tư Danh xoa đầu hai nhóc con, trong lòng không khỏi lo lắng.
Có phải anh và cô dạy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744160/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.