Thế mà các con lại đem giấu chúng đi, nếu như không phải Baba các con nhịn được thì đã đánh tét mông cả hai rồi, cứ không phải chỉ im lặng mà không nói gì nữa sau khi tìm thấy! "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân cúi đầu xuống hai mắt ngập nước từng giọt từng giọt rơi xuống sàn.
" Ai cho các con khóc? Ủy khuất quá nên khóc hay là làm sao? Nói nghe xem nào? "
" . . . " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân mím môi không dám nói.
Hứa Doãn Hạ đập mạnh bàn một cái ' Rầm ' quát.
" Nói!!! "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân lần đầu bị mẹ quát, cả thân hình nhỏ bé đầy thịt khẽ run lên, thanh âm nghẹn ngào nói.
" Shin không biết. . . hức. . . không biết chiếc nhẫn đó quan trọng hức. . . "
" Shon không biết. . . hức. . . hức. . . "
Hứa Doãn Hạ vẫn lạnh băng nhìn hai đứa bé không nói gì.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân ngẩng đầu nhìn thấy Hứa Doãn Hạ giận, hai bé càng khóc nức nở thêm.
" Ô. . . ô. . . Shin xin lỗi. . . ô ô. . . "
" Ô. . . ô Shon. . . hức hức xin. . . ô ô lỗi. . . "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày, không nhanh không chậm nói.
" Các con nghĩ ba ba các con không thương các con? "
Một câu hỏi làm hai bé con ngẩng ngơ, Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười khổ.
" Nếu không thương Shin và Shon thì hôm kia sau lại chạy nhanh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744154/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.