Cởi sạch đồ bọn nhỏ. . . anh mới nhận ra hai nhóc con thật sự béo a. Hoắc Tư Danh không để ý đến hai mắt phiếm hồng của Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân, anh chỉ nhìn chằm chằm hai cái bụng mỡ nho nhỏ của hai đứa bé! Không chần chừ, anh lấy móng vuốt của anh ra chọt một cái. Hoắc Tư Danh hai mắt trừng to. . . anh cần phải nghiên cứu cách giảm cân cho hai nhóc con nhà mình thôi. . . nếu không. . . nếu không nhất định sẽ vô tạ trong nay mai mất thôi a. Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhìn thấy baba đang chọt bụng mình, gương mặt ủy khuất muốn xin lỗi cũng dần dần biến mất, mà thay vào đó là bộ mặt méo mó. Hứa Doãn Hạ ngồi dựa nhẹ vào ghế nhìn ba cha con Hoắc Tư Danh, không khỏi nhếch mép cười trộm. " Tư Danh. " Hứa Doãn Hạ gọi một tiếng. Hoắc Tư Danh giật mình. " A!? Sao đấy vợ? " anh mãi mê suy nghĩ phải làm thế nào xử lý hai cục thịt này cho ốm bớt mà quên mất chuyện cần làm a. Hứa Doãn Hạ dở khóc dở cười nói. " Anh có tắm được cho Shin và Shon không? Nếu không thì anh đi ra ngoài chuẩn bị quần áo cho tụi nhỏ đi! Để em tắm. " " Để anh. . . để anh. . . vợ cứ ngồi ở đó đi. " Hoắc Tư Danh cười đáp. Anh nhìn về Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân hỏi. " Lúc nãy hai con gọi ba là có chuyện gì cần nói hay sao? " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhíu mày nho nhỏ của hai bé, một đứa giống y đúc Hoắc Tư Danh thu nhỏ, còn một đứa thì giống hệt Hứa Doãn Hạ thu nhỏ, chính là do bé là con trai nên cho dù có gương mặt giống mẹ nhưng hoàn toàn không thể mất đi sự mạnh mẽ của con trai, hoạt bát của con trai a. " Baba đáng ghét. . . " " Baba xấu! " Cả hai nhóc con ủy khuất, nước mắt lại tuôn ra nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh nói, giọng nói non nớt nghẹn ngào. Hoắc Tư Danh thở hắc ra, anh có làm gì bọn nhỏ đâu. " Ngoan ngoan nín. . . khóc hoài sẽ thành bé xấu đó! " " Ô. . . ô. . . " " Ô. . . ô. . . ô. . . " Hoắc Tư Danh ôm hai cục thịt vào lòng, để hai bé ngồi lên đùi của anh, anh nhẹ giọng nói. " Các con có nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình chưa? Hay là để baba ôm hai con đi xem một chút! " Hoắc Tư Danh vừa nói, vừa định đứng dậy. Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân hít hít mũi im bặt. Hoắc Tư Danh mới thở phào một hơi, khi anh đang định buông hai nhóc con ra để tắm thì hai nhóc con lại ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh, mỗi bên vai của anh là một người. Hoắc Tư Danh nhướng nhướng mày hỏi. " Làm sao? " chạm vào mông của hai con, Hoắc Tư Danh càng nhíu mày chặt hơn, anh nhất định phải để hai nhóc con giảm cân a, chạm vào đâu là thịt mỡ đến đó là làm sao? Bình thường hai nhóc con ăn có nhiều đâu. Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhanh chóng ôm chặt hơn, giọng non nớt pha giọng mũi nói. " Baba. . . Shin xin lỗi vì hay làm baba gặp phiền toái. " " Shon cũng xin lỗi baba vì không nghe lời. " Hoắc Tư Danh nhếch mép nhìn về Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cũng nhìn anh cười cười. Hoắc Hiến Nghĩa lại nói. " Shin cũng rất yêu baba chứ không phải không yêu thương baba đâu. " " Shon cũng rất yêu baba. " Hoắc Tư Danh giả bộ giận dỗi hỏi. " Thế sau này còn dám làm mấy việc không nên làm nữa không? " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dùng hai cái má phúng phính của hai bé cọ cọ cổ Hoắc Tư Danh. " Shin không dám ạ. " " Shon không dám ạ. " Hoắc Tư Danh vỗ mạnh vào mông hai nhóc con nói. " Buông ba ra, đi tắm nè! " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân hôn lên má của baba Hoắc một cái mới buông ra. Trong buồng tắm, thả hai nhóc con xuống nước, Hoắc Tư Danh còn chưa kịp tắm cho hai cục thịt thì đã bị hai cục thịt tạt nước ướt nhẹp hết anh rồi. Hoắc Tư Danh nhíu mày, vốn còn muốn mắng nhưng nhìn hai cục thịt vui vẻ cười khanh khách anh không khỏi cảm thấy vui vẻ. Tắm cho con xong, Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân được Hoắc Tư Danh ôm ra, hai bé dụi dụi mắt buồn ngủ, Hoắc Tư Danh ôm hai bé đặt lên giường cẩn thận từng chút một mãi cho đến khi thấy hai bé thật sự ngủ say thì anh mới bước ra ngoài, trở lại vào phòng ngủ. Hứa Doãn Hạ đang dựa vào giường đọc một cuốn sách vừa thấy Hoắc Tư Danh, cô xoay mặt sang nhìn anh, cùng với anh nắng chiều chiếu vào từ khung cửa sổ, Hứa Doãn Hạ trong mắt Hoắc Tư Danh càng đẹp mê người hơn. " Hai con ngủ rồi? " Hoắc Tư Danh gật đầu một cái. Hứa Doãn Hạ lại nói. " Anh đi tắm đi, em có chuẩn bị quần áo cùng với nước cho anh rồi. " Hoắc Tư Danh cười cười hỏi. " Muốn tắm chung không vợ? " Hứa Doãn Hạ mím môi đỏ mặt xấu hổ nói. " Anh đi đi. . . " hứ cô. . . cô không thèm tắm chung. Hoắc Tư Danh cười đến thành tiếng đi nhanh vào tắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]