Hoắc Tư Danh sau khi cẩn thận ôm Hứa Doãn Hạ sang phòng bếp, thì thức ăn trên bàn đã được Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dùng hai cánh tay đầy thịt của hai bé bày ra.
Mày Hoắc Tư Danh nhíu chặt, anh cũng chẳng hiểu sao anh lại cứ có cảm giác không nên ăn những món trên bàn này.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân cười đến ngọt ngào đáng yêu, nhìn Hứa Doãn Hạ nhẹ giọng nói.
" Mẹ sang đây ngồi với bọn con nè! "
Hứa Doãn Hạ cười tít mắt, vỗ nhẹ bả vai Hoắc Tư Danh nói.
" Ôm em sang chỗ hai con. "
" Em ngồi đây ăn đi! " Hoắc Tư Danh khó chịu nói, đã hôn rồi giờ còn muốn ngồi chung bọn nhỏ ăn là làm sao?
Hứa Doãn Hạ nhíu chặt nói.
" Anh còn muốn đêm nay ra ngoài phòng khách ngủ? "
Hoắc Tư Danh bĩu môi không tình nguyện mà ôm cô đặt giữa Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân cười cười, nhìn Hoắc Tư Danh bằng ánh mắt đắc ý.
' Nhìn xem. . . mẹ thương bọn con hơn baba. '
' Lêu lêu. . . '
Hoắc Tư Danh thở hắc ra một hơi, không nhanh không chậm ngồi xuống vị trí vốn là của anh cùng Hứa Doãn Hạ mỗi ngày.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh, lại nhìn về Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân.
Nói thật, cô thương cả ba. . . cô không hề muốn tình cảm giữa ba cha con bọn nhỏ bị rạn nứt.
" Gấp thức ăn cho baba các con đi. "
Việc dạy lại con. . . Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744153/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.