" Mẹ. . . "
Chính là Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân còn chưa kịp nhào đến đã bị Hoắc Tư Danh nhíu mày tóm từng đứa từng đứa lên.
" Đừng nháo, mẹ hai đứa còn đang mệt. "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bị Hoắc baba hung hăng xách lên, gương mặt hai bé méo mó nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ cầu cứu.
Hứa Doãn Hạ nhìn hai bé con đang bị Hoắc Tư Danh xách, cô khẽ nói.
" Thôi, anh thả hai đứa nó xuống, xách như vậy hoài không thôi đâu nhé! "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, lại cúi đầu nhìn hai nhóc con, không nhanh không chậm thả hai đứa nó xuống nói.
" Sau này còn hấp ta hấp tấp như vậy nữa là ăn đòn nhé! "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đáng thương hề hề nói.
" Vâng ạ! " nhưng trong lòng không ngừng oán.
Hoắc Hiến Nghĩa
: " Ba mơ đi! Chỉ cần có mỗi mẹ ở nhà, bọn con có làm gì cũng không hề bị mắng nhé! "
Hoắc Hiến Nhân: " Con có ngốc mới nghe lời ba. "
Hoắc Tư Danh nheo mắt lại nhìn chằm chằm hai nhóc con, hứ đừng tưởng anh không biết bọn nhỏ đang nghĩ gì nhé! Cứ đợi mà xem. . . anh có hung hăng đánh đòn từng đứa nếu biết tụi nhỏ nghịch hay không.
Hứa Doãn Hạ dở khóc dở cười nhìn ba cha con đang lườm nhau, cô ' khụ ' một tiếng nói.
" Các con ăn chưa? "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân mếu mào đi chậm đến ôm lấy hông Hứa Doãn Hạ ủy khuất.
" Mẹ. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744152/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.