Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa được buông ra vội vàng chạy ra ngoài, nắm lấy tay Hoắc Tư Danh kéo về.
Hoắc Tư Danh vừa đi vừa cúi đầu nhìn chằm chằm hai nhóc con, mày nhíu lại thầm oán.
' Chả biết hai đứa giống ai, giảo hoạt như gì vậy! '
-----
Vừa vào ngồi trong xe, Hoắc Tư Danh nhíu mày quát nhẹ.
" Ngồi cho ngay ngắn, Shin giúp Shon thắt dây an toàn vào. "
" Dạ! " Hoắc Hiến Nghĩa đáp xong, nhíu mày, gương mặt mập mập, mày nhíu lại giống y đúc Hoắc Tư Danh thu nhỏ nhìn chằm chằm Hoắc Hiến Nhân non nớt trách.
" Còn không ngồi xuống đàng hoàng, hay là em muốn bị ba ba mắng? Em nên nhớ mami đại nhân còn ở nhà, nếu ba ba mách mẹ là em không ăn đòn mới lạ đấy! "
Hoắc Hiến Nhân bĩu môi, tuy không thích nhưng vẫn ngồi yên để anh trai thắt dây an toàn cho mình.
Hoắc Tư Danh nhìn hai nhóc con bằng kính chiếu hậu, mày anh nhíu lại nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong mắt anh tràn ngập ý cười.
Hoắc Hiến Nhân bắt gặp ánh mắt của Hoắc Tư Danh, bé nhìn lên làm mặt quỷ với Hoắc Tư Danh một cái.
Nhìn hai đứa bé đã an ổn chỗ ngoài, Hoắc Tư Danh nhanh chóng lái xe đi.
Vừa lái Hoắc Tư Danh vừa hỏi.
" Có muốn ăn gì không? "
" Được sao? " vừa nghe ' ăn ' mắt hai đứa nhóc sáng rực.
Nhưng dẫu sao Mẹ cũng không hay cho ăn đồ ăn vặt a. . .
Hoắc Tư Danh nhìn ra, môi câu lên nói.
" Không phải đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744151/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.