" Đến đây. "
Hoắc Tư Danh mờ mịt cũng không nói gì mà nhanh chóng đi nhanh sang chỗ Hứa Doãn Hạ vỗ còn chưa ngồi xuống Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Nằm ở đây nè. " Hứa Doãn Hạ vỗ nhẹ trên đùi cô, ý tứ là muốn anh nằm lên đùi cô.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, trong lòng tuy muốn nhưng dù sao cũng không như lúc trước mà chần chừ hỏi.
" Như vậy có được không? Đầu anh rất nặng... " thật sự anh muốn như trước kia, thi thoảng lại đè lên người cô làm nũng, lại cọ cọ cô, nhưng hiện tại ngay cả ôm thôi anh cũng không dám mạnh tay... nói chính xác, từ lúc biết cô mang thai anh chỉ ôm nhẹ... anh thật đáng thương mà.
Hứa Doãn Hạ nghe Hoặc Tư Danh nói, không khỏi cười " phì " thành tiếng nói.
" Đầu anh nặng thì liên quan gì... có muốn nằm hay không? "
Dạo này Hứa Doãn Hạ thật sự không biết Hoắc Tư Danh bị cái gì nhập vào mà cứ ngây ngây ngốc ngốc đến kinh khủng, cô không chê anh nhưng thấy anh cứ như vậy thì thật là lo cho đứa con trong bụng a, có khi nào sao này nó cũng ngây ngốc như baba nó không nhỉ?
Hoắc Tư Danh không nhanh không chậm tìm vị trí ngồi tốt, sau đó lại nằm lên đùi của Hứa Doãn Hạ.
Lúc đầu còn giả bộ cẩn thận đến khi được nằm xuống rồi thì quên luôn cái vẻ mặt lo lắng lúc nãy. Mà trưng ra cái khuôn mặt cực kỳ hưởng thụ của anh.
Hứa Doãn Hạ nhìn cái mặt hưởng thụ của Hoắc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743933/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.