Sáng hôm sau.
Hứa Doãn Hạ dần dần tỉnh dậy, cả người cô lại cảm thấy thực nhẹ nhỏm, không có cảm giác mệt mỏi như mọi khi nữa, lại nhìn chân... cô giơ lên xuống vài lần, hiển nhiên lại không có cảm thấy đau, Hứa Doãn Hạ nhíu mày thầm nói " Kì Lạ ", không lẽ chính cô bị ăn đến sạch sẽ như vậy lại hết đau nhức??
Nhưng là cô không để ý mấy thứ đó, không còn mệt với đau nữa là tốt rồi, không cần phiền Hoắc Tư Danh. Hứa Doãn Hạ nhìn quanh căn phòng lại không thấy anh đâu, mày cô nhíu chặt lại... từ bao giờ anh lại rời khỏi giường khi cô còn ngủ thế? Cô nghĩ một lúc, củng không nghĩ gì nhiều, ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân... chính là bước vào phòng tắm, một tờ giấy đặt ở đó. Hứa Doãn Hạ không chậm cầm lên đọc, vừa đọc môi cô khẽ câu lên vui vẻ.
" Vợ dậy nhớ ăn sáng nha, anh đi họp sớm nên không đưa vợ đi được. Umoazz... "
Hứa Doãn Hạ đặt tờ giấy xuống, đi vào tắm... sau khi tắm xong, thay đồ xong... bước ra ngoài... Hứa Doãn Hạ lại cảm thấy có gì đó là lạ sau căn nhà âm u hơn mọi ngày nhĩ, nhưng cô vẫn tự lừa chính cô thầm nói chắc do chính cô quá đa nghi thôi. Nên lấy túi xách theo lại lái xe đi làm...
Đi một đoạn đường dài, Hứa Doãn Hạ cứ luôn cảm thấy giống như có ai đó đang theo sau cô, nhưng khi cô hình vào kiếng chiếu hậu thì không thấy gì hết, Hứa Doãn Hạ khẽ thở ra một hơi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743773/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.