Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày nhìn Hứa Doãn Hạ khẽ nói.
" Đừng nghịch nữa. " Chết tiệt, vợ anh từ khi nào lại.
"... Vợ... " Hoắc Tư Danh run rẩy khi Hứa Doãn Hạ không ngừng liếm láp lấy hạt đậu của anh.
Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên khóe môi cười nhè nhẹ. Lại cắn khắp khuôn ngực vạm vỡ của anh, cứ cắn... cắn đến khi nào trên đó lưu lại không ít dấu hôn mới thôi.
Tay Hoắc Tư Danh vẫn cứ ra vào liên tục hang động của cô, đến một lúc, Hoắc Tư Danh lại rút ngón tay ra, Hứa Dõan Hạ lại rên lên một tiếng.
Chết tiệt... thằng chồng chết tiệt... anh ta là muốn gì đây... sao không đưa vào...
Nhìn ra ánh mắt dỗi của Hứa Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh khẽ cười nham hiểm hỏi.
" Vợ muốn sao? " dứt câu lại cúi xuống hôn nhẹ nhũ hoa cô.
Hứa Doãn Hạ gật đầu, nhưng là anh không thích như vậy, lại khẽ nói.
" Nói anh nghe đi... Vợ muốn không? "
Hứa Doãn Hạ mím chặt môi, khẽ mở ra mấp máy nói.
" Muốn... "
Hoắc Tư Danh khẽ câu lên khóe môi lại hỏi.
" Vợ muốn gì? " anh kéo khóa quần của anh ra, lại lôi vật nam tính đã sớm cương cứng đòi giải phóng cọ cọ hang động của Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ hít một hơi sâu, nhăn mày nói.
" Cho em đi chồng..."
" Nhưng là vợ muốn chồng cho cái gì mới được chứ? "
" Ư... " bị Hoắc Tư Danh cọ đến run rẩy, Hứa Doãn Hạ vòng tay ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh nói.
" Muốn... Ưm... Muốn thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743772/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.