Chung Hân nói tới đây, thanh âm trong nháy mắt có chút thê lương, Chung Tình hoảng sợ, ngẩng đầu, nhìn ánh mắt của Chung Hân, lại phát hiện đáy mắt cô mang theo một cỗ khí phách khiếp người, lòng cô lập tức run run theo, ngón tay cô cũng run lẩy bẩy, cô phát hiện, dũng khí để cô mở miệng, gọi một tiếng chị Hai, cũng đều không có.
Lồng ngực Chung Hân phập phồng, như là thật sự tức giận, cô run run nhìn Chung Tình một lúc lâu, mới mở miệng, gằn từng chữ, kiên quyết nói:“Cô đi đi......... Chung Tình, tôi không muốn nhìn thấy cô......... Cô rời khỏi thế giới của tôi đi, một chuyện, đã phát sinh, không thể thay đổi, giống như tình cảm chúng ta ngày xưa, là bởi vì Trác Nhiên vỡ tan, không phải tôi không lưu tình, không phải tôi không thông suốt, chỉ là Chung Tình, tôi không thể nhìn thấy cô, tôi nhìn thấy cô, tôi sẽ lại nhớ tới......... Suốt 20 năm qua, tôi khờ dại cùng ngu ngốc......... Cho nên, Chung Tình cô đi đi, từ nay về sau đừng bao giờ tới tìm tôi nữa......... Mà tôi, cũng cùng cô không quan hệ.........”
Ý của chị Hai, là không cần cô sao?
Chung Tình lập tức liền hoảng thần, theo bản năng muốn bắt lấy ngón tay Chung Hân, run run nói:“Chị Hai, đều là em sai, nhưng......... Chị có thể đánh em, mắng em, tức giận em, nhưng là chị đừng không cần em.........”
Nếu ngay cả chị, cũng không cần em, như vậy, trên thế giới này, em thật sự cái gì cũng đều không có.
Nhưng là, Chung Hânvẫn lạnh lùng nhìn Chung Tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118434/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.