“Nhưng, tôi lại vẫn không thể đối mặt với cô, tôi cũng không muốn nhìn thấy cô, cũng không muốn nhìn thấy Trác Nhiên! Các người hiện tại tôi cũng không muốn nhìn thấy ai hết, tôi chết không được, tôi cũng không có dũng khí đi tìm chết lần thứ hai, nhưng tôi hiện tại đối với các người cũng không có hứng thú gì.”
“Tôi không muốn biết chuyện của các người, Trác Nhiên muốn cưới ai thì cưới, muốn yêu ai thì cứ yêu, nhưng đừng để cho tôi biết, còn cô, cô về sau là tốt là xấu, cũng đừng để tôi biết!”
Thanh âm Chung Hân, bình tĩnh mà lại nhẹ nhàng, từng chữ đều rõ ràng, mang theo một loại cảm giác mạch lạc mà lại cứng ngắc không dễ dàng tha thứ.
Chung Hân lúc này đây là thật.
Chung Tình cũng thật sự bị sợ hãi, cô căn bản không biết, lúc này đây cùng Chung Hân gặp lại, lại nhận được kết cục như vậy!
Cô một câu cũng nói không nên lời, chỉ nghe thấy chị Hai nói với cô, cũng không muốn nhìn thấy cô!
Cô biết, việc này, chính mình thật sự vô tội, nhưng nếu không có cô, sẽ không thể thương tổn chị Hai!
Đều là sự xuất hiện của cô, mới làm cho chị Hai bị tổn thương lớn như vậy!
Chung Tình một câu để nói đỡ cho bản thân, đều nói không được, chỉ có thể như một đứa ngốc đứng ở nơi đó, không thể nhúc nhích.
Chung Hân nhìn dáng vẻ tội nghiệp này của Chung Tình, như là bị ủy khuất rất lớn, một bộ cô độc không biết làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118436/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.